Đến giờ nghỉ trưa, Trần Hân cầm thẻ cơm xuống căn tin, mua bốn lạng cơm, một phần đậu phụ xào thịt băm cùng một phần cải trắng xào, tổng cộng 3 đồng 8, còn được một phần canh cà chua trứng, tuy chỉ lõng bõng mấy vệt trứng thôi. Sinh hoạt phí của cậu được nhà trường cấp, mỗi học kỳ được nạp 1600 đồng trong thẻ. Trần Hân đã tính toán mỗi bữa cần dùng bao nhiêu tiền. Cậu hài lòng với cơm canh trong căn tin trường, đầy đủ dinh dưỡng, mẹ cậu cũng không cần bận tâm chuyện cơm nước.
Xung quanh cậu, học sinh í ới gọi nhau, xí chỗ cùng ngồi ăn trưa, thật là huyên náo. Trần Hân chọn một bàn trong góc, lẳng lặng ngồi xuống ăn một mình. Bỗng có vài học sinh bưng khay đến ngồi vào bàn, người đối diện cậu huýt sáo một tiếng. Trần Hân ngẩng đầu, thì ra là bọn Trình Hâm, trong đó có hai tên Tào Kế giống hệt nhau, rõ là anh em sinh đôi. Như vậy vừa nãy người cậu gặp trong văn phòng không phải Tào Kế mà là em hắn. Hai anh em, một đứa ngả ngớn dựa vào đứa kia, cười gian nói: "Tao, tao ăn, ăn cơm với, với đùi, đùi gà, còn, còn mày, ăn, ăn cái gì?"
Cả đám nghẹn cười, chờ xem Trần Hân phản ứng thế nào. Rõ ràng, Tào Kế trêu chọc cậu. Trần Hân đỏ mặt, cúi đầu xúc cơm, cố quên đi lời trêu chọc ấy. Nhưng thức ăn vốn ngon miệng mà giờ đây cậu như nhai phải rơm. Cậu đã quen cảnh mọi người xầm xì to nhỏ vì tật nói lắp của mình, nhưng lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ca-lam/2669957/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.