Hai tai Trần Hân đỏ ửng. Cậu biết Trình Hâm cố ý ra tay giúp mình, nhưng sao hắn lại làm như vậy? Vì thương hại cậu sao? Trần Hân chưa từng nghĩ đến việc phải dựa dẫm vào ai trong học tập, lại là học sinh kém như Trình Hâm. Cậu vừa thầm cám ơn hắn đã giúp đỡ, lại vừa tự trách bàn thân mình vô dụng, chỉ muốn chui đầu xuống đất. Tiết học trôi qua sao mà nặng nề đến thế! Cậu còn không nhớ cô giáo giảng những gì. Cuối tiết, cậu lí nhí nói với Trình Hâm một tiếng: "Cám ơn"
Trình Hâm đắc ý xoay bút: "Hôm nay xem như trót lọt, nhưng lần sau không qua mặt cô được nữa đâu!"
Trần Hân biết Trình Hâm nói đúng, trước sau gì cô Anh cũng gọi đến cậu mà thôi. Lần đầu tiên trong đời, Trần Hân sợ đi học.
Phương Tuyển cầm xấp bài thi toán bước vào lớp phát ra. Cả lớp xôn xao: Lớp có 60 học sinh mà đến hơn 30 người dưới chuẩn 90 điểm. Trần Hân cũng là một trong số đó, chỉ được 82 điểm trên 150, thấp nhất từ trước đến giờ. Trình Hâm vò bài thi nhét vào trong ngăn bàn. Lúc Trần Hân ra khỏi phòng thi, thầy giám thị liền thu bài của cậu, hắn chỉ kịp chép có mấy câu, được 30 điểm. Hắn liếc sang bài của Trần Hân, tất cả những câu làm qua đều đúng cả. Nếu cậu không lăn ra ốm thì điểm 100 cũng trong tầm tay hắn. Tiếc là trời không chiều lòng người! Lần sau phải chú ý mới được!
Phương Tuyển phát hết bài thi, lên bục giảng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ca-lam/2669946/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.