Biết thể nào Trần Hân cũng còn trên lớp, Trình Hâm chạy ngay đến, túm về ký túc, bảo rằng có chuyện quan trọng. Về đến nơi, hắn nói: "Này, bà tôi bảo tôi gầy nên đóng gói một phần canh bắt tôi đem về ăn. Nhưng nhiều canh quá, tôi lại no rồi, không ăn nổi nữa. Canh này để nguội thì tanh lắm. Cậu ăn một ít hộ tôi nhé?"
Trần Hân còn đang hoang mang, không ngờ hắn cấp tốc kéo về chỉ để húp canh. Cậu lúng túng nói: "Tôi, tôi cũng no rồi."
Trình Hâm cười: "Canh suông ấy mà, lõng bõng toàn nước, tè phát hết ngay. Nào chia ra uống ngay kẻo nguội. Cà-mèn của cậu đâu rồi?"
Không đợi Trần Hân trả lời, hắn hai ba phát lôi cà-mèn của cậu ra rửa sạch rồi đổ xúp, sau đó dúi vào tay cậu: "Đây này, uống ngay đi, còn mười phút nữa đến giờ tự học rồi đấy." Nói xong liền uống ừng ực phần mình.
Trần Hân chần chừ giây lát rồi cũng ăn. Cậu không biết cái thứ đen đen trong canh là gì, nhưng hương vị cũng mặn mòi dễ chịu. Trình Hâm thấy thế cười đắc ý: "Thế mới ngoan chứ. Nào ta lên lớp đi!"
Đến lúc tan học trở về, Trình Hâm bắt đầu lục lọi đống hàng tiếp tế, lẩm bẩm: "Bà cũng thật là, đã bảo không thích uống sữa tươi nguyên chất mà cứ gửi nhiều thế này.." Hắn bèn ra khỏi phòng gọi ba đứa kia đến rồi nói: "Tao không uống sữa này đâu, đứa nào muốn thì cứ lấy đi!"
Từ Tuấn Thưởng lắc đầu nói: "Dạo này tao uống sữa chua cơ. A,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ca-lam/2669905/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.