Đến hẹn lại lên, kỳ thi tháng đến. Trần Hân vừa làm bài vừa nghĩ đến Trình Hâm đang thi ở phòng bên cạnh. Còn nhớ kỳ thi trước, Trình Hâm hứa sẽ nâng cao thành tích để được thi cùng phòng với cậu, không biết kỳ này liệu có thành công không.
Gần đây Trình Hâm bận luyện tập bóng rổ đến tối tăm mặt mũi, thời gian học giảm đi không ít. Trần Hân biết căn bản các môn của hắn không vững, thành tích không lùi đã là tốt lắm rồi, nói chi đến chuyện tiến bộ. Điều làm cậu cảm thấy sung sướng nhất là Trình Hâm bảo hắn đã có thể theo kịp bài giảng của các thầy cô, không còn ngồi trong lớp mà cứ như vịt nghe sấm nữa. Ít ra giờ đây việc ôn tập kiến thức của Trình Hâm đã thoát khỏi cảnh "giật gấu vá vai".
Thi xong được nghỉ, nhưng Trình Hâm lại phải ở lại trường để khẩn trương tập luyện cho trận chung kết giải bóng rổ đã gần kề. Liễu Hòa Thiễn đến gọi Trần Hân cùng đi ôtô của bố về thôn, Trần Hân do dự một chút rồi lắc đầu: "Tớ, có chút việc, mai, mới về. Cậu, về trước nhé."
Mọi người trong ký túc xá đang bận rộn thu dọn hành lý. Trình Hâm thì không, bởi vì kỳ nghỉ này hắn không về nhà. Hắn thấy Trần Hân mãi không bắt tay vào thu dọn, bèn hỏi: "Sao còn không khăn gói đi, không định về nhà à?"
Trần Hân lắc đầu: "Không, mai mới về."
Trình Hâm lấy làm lạ. Nhớ hồi lớp mười hễ được nghỉ một cái là vội chạy ngay về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ca-lam/2669838/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.