Từ ngày tránh né Trình Hâm, Trần Hân không còn bạn bè bên cạnh, bởi vì bạn của cậu đều là nhóm của Trình Hâm. Giờ đây thui thủi một mình, Trần Hân nhận ra rằng những thay đổi tích cực trước đây của bản thân đã trở nên vô nghĩa, bởi chúng là vì Trình Hâm mà có. Không có hắn, cậu không còn gì cả, chỉ biết bầu bạn cùng sách vở mà thôi.
Lần đầu tiên Trần Hân thấy mấy ngày Tết sao mà ảm đạm. Mỗi lần nghĩ đến Trình Hâm, trong lòng cậu lại day dứt không yên. Cháu trai suốt ngày sầu não ủ ê trước giờ chưa từng thấy, ông bà nội liền đoán già đoán non là vì chuyện thi cử ở trường. Bà cụ dè dặt thăm dò: "Hân Hân, việc học cực nhọc lắm phải không, cháu? Điểm số có chưa như ý cũng đừng buồn."
Không muốn bà lo lắng, Trần Hân xốc lại tinh thần: "Không, không phải thế đâu, bà ạ."
Không phải chuyện thi cử thì còn chuyện gì nữa? Bà cụ lại lo hơn: "Thế.. là chuyện gì hở cháu?"
Trần Hân không biết nói gì, đúng thế, không phải chuyện thi cử, chuyện này nghiêm trọng hơn thi cử nhiều. Cậu đành nói dối: "À.. vâng ạ, kỳ thi này, hình như, hình như cháu làm bài, không, không được tốt."
Nghe thấy thế, bà cụ nhẹ lòng hơn, bảo: "Không sao cả. Có phải chỉ có mỗi lần này thôi đâu. Kỳ sau ta lại cố gắng hơn, nhé."
Lấy chuyện thi cử dối quanh qua quýt với bà cho xong, nào ngờ lúc về trường, đó lại thành sự thật. Môn nào cũng kém hơn, tỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ca-lam/2669808/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.