Bầu không khí trong bữa cơm càng lúc càng quái dị. Tạ Thế Kiệt trò chuyện với Trình Hâm rất sôi nổi, Trình Hâm đối với Trần Hân cũng rất nhiệt tình, còn Trần Hân thì mặt mũi hầm hầm, cắm đầu ăn cơm, Trình Hâm có nói gì cậu cũng chỉ nhàn nhạt ừ một tiếng. Trình Hâm chỉ nghĩ có lẽ Trần Hân không thân với Tạ Thế Kiệt, cũng không bận lòng, vui vẻ bàn tán trận bóng rổ giải NBA vừa chiếu. Trần Hân lại càng bực dọc, cắm cẳn nhai từng hạt từng hạt cơm.
Từ Tuấn Thưởng cùng anh em sinh đôi xuất hiện mới phá vỡ tình thế bế tắc này. Trình Hâm rốt cuộc không bàn về bóng rổ nữa. Tào Kế vừa ngồi xuống đã làu bàu về thầy dạy toán: "Vương papa quả nhiên là vua dạy quá giờ! Hôm nay lại kéo dây, trễ những năm phút! Xuống đến căn tin chả còn gì ăn!" Thầy giáo dạy toán lớp ấy họ Vương, đứng tuổi, bọn học trò đều gọi là Vương papa.
Tào Kế Tiếp lấy làm lạ nói: "Thầy toán lớp mày dạy cả giờ tự học à?" Tiết thứ tám trong ngày là giờ tự học, học sinh nào tham gia hoạt động ngoại khóa thì được miễn, nhà trường cũng không xếp thầy giáo lên lớp.
"Thầy ấy bảo lúc trước bọn tao xin nghỉ cả tuần, cháy giáo án, giờ phải bù lại!" - Tào Kế hoàn toàn không nghĩ đến tấm lòng của thầy giáo hy sinh giờ nghỉ của bản thân để giúp học sinh đuổi kịp chương trình.
Từ Tuấn Thưởng nói: "Thế cũng tốt, mày còn than gì nữa. Nhìn ông Cảm Tạ lớp tao xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ca-lam/2669799/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.