Trần Hân sắp xếp lại mấy tờ bài tập, vuốt phẳng, chuẩn bị mang về nhà làm. Trình Hâm thô lỗ hơn, cầm xấp đề xốc lên phành phạch, đập côm cốp xuống bàn rồi cuộn cả lại, cặp vào nách. Sau đó bảo: "Được rồi, đi thôi."
Trần Hân cầm bài tập đứng lên, thấy có vài bạn dồn hết đề bài vào ngăn bàn rồi bỏ đi, cậu ngạc nhiên: "Định, không làm bài à?"
Trình Hâm nở nụ cười: "Chuyện thường thôi! Lúc thầy cô kiểm tra cứ chép của đứa khác là xong việc! Nhiều học sinh lười như vậy đấy. Tôi cũng thế!"
Trần Hân ngước nhìn hắn: "Cậu bây giờ, không còn làm thế, nữa chứ?"
Trình Hâm cười gian: "Ai biết được? Không kịp làm thì phải chép thôi. Làm xong nhớ cho tôi mượn nhé!" Còn nháy mắt mấy cái.
Trần Hân quay đi: "Không cho!"
Trình Hâm nhìn quanh, lớp học cũng chẳng còn mấy bạn. Hắn đặt xấp đề xuống bàn bên cạnh rồi bắt lấy cái cổ, siết lấy cái eo Trần Hân ôm ghì vào lòng, móng vuốt dọa dẫm bên hông cậu, cái chỗ dễ buồn nhất, uy hiếp: "Có cho không?"
Trần Hân cố sức đẩy hắn ra: "Không, không cho!"
Ngón tay Trình Hâm bắt đầu gãi ngứa, Trần Hân buồn quá chịu không nổi, cười đến nghẹn thở, cả xấp bài tập rơi rào rào. Trình Hâm còn thổi phù phù vào tai cậu: "Có cho không? Có cho không, hử?"
Trần Hân liều mạng lắc đầu, cười nắc nẻ, chỉ có thể kêu oai oái. Vài bạn học còn sót lại hiếu kỳ nhìn sang, kêu lên: "Hâm ca bắt nạt đại thần kìa!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ca-lam/2669756/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.