Kỳ nghỉ hè của Trần Hân đã bắt đầu như thế. Mỗi sáng, cậu thức dậy lúc sáu giờ, chơi bóng rổ một lát với Trình Hâm. Thể thao xong, ăn điểm tâm, rồi mỗi người lên một chuyến xe đi về hai hướng. Trên xe, Trần Hân vẫn nghe băng tiếng Anh, đến trạm thì xuống, bắt đầu một ngày làm việc. Nam sinh lớp 10 rất sáng dạ, học ở trường trung học số 1, học lực khá và có triển vọng vươn lên giỏi, bố mẹ mới tìm gia sư để giúp con mình.
Trần Hân thi đỗ thủ khoa toàn tỉnh, nay đã nổi tiếng trong giới học sinh. Cậu học trò này cũng biết chuyện hồi lớp 10 Trần Hân chuyển trường, vì thầy giáo vật lý trong lớp cậu bé đã từng dạy Trần Hân, không ngớt lời khen cậu, đồng thời chê bai trường trung học số 1 quá ki bo, không chịu cấp học bổng cho học trò nghèo học giỏi, cuối cùng để mất trạng nguyên về tay trường khác.
Nghe tiểu học đệ nói thế, Trần Hân chỉ cười. Nếu như không sang trường Nhật Thăng, cũng chưa chắc ngôi trạng nguyên đã về tay cậu. Chứng kiến Trình Hâm ngày ngày cố gắng, Trần Hân cũng tự đốc thúc bản thân phải nỗ lực vươn lên.
Tiểu học đệ rất thích cách giảng bài của Trần Hân, khen dễ hiểu hơn thầy giáo giảng, giúp cậu bé có thể tiếp thu bài nhanh chóng.
Ông bà cậu bé rất quý Trần Hân, mỗi ngày đều có cơm trưa phong phú. Cơm nước xong, Trần Hân nghỉ ngơi chốc lát rồi lên đường sang nhà cô học trò kia. Những ngày nắng nóng, cậu cũng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ca-lam/2669736/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.