Mùa hạ rực lửa cũng là mùa tốt nghiệp. Ánh nắng chói chang hun đúc nỗi biệt ly. Bốn năm dưới một mái trường, tình anh em như thể tay chân, sớm chiều bên nhau, mà giờ đây sắp phải mỗi người một ngả. Dẫu có những xích mích, giận hờn, bây giờ nhìn lại cũng chỉ thoáng qua, nhường chỗ cho một niềm tiếc nuối.
Lễ tốt nghiệp gần đến, Trình Hâm và Trần Hân cũng không khỏi tiếc nuối trong lòng, không nỡ rời xa mái trường thân thương nay đã thành trường cũ, và luyến tiếc những tháng năm mật ngọt êm đềm. Trường đại học đã là nơi chở che cho những mối tình tuổi đôi mươi tươi thắm, mà hai người dù đã bên nhau sáu năm cũng không ngoại lệ. Hôm nay bước ra khỏi ngưỡng cửa này, rồi tất cả sẽ đương đầu với những sóng gió gì không biết.
Bốn năm đại học trôi qua thật yên bình. Trần Hân những muốn làm một điều gì để ghi dấu một thời kỷ niệm. Sau một thời gian suy tư, cậu đã nghĩ ra một ý. Đương nhiên, "một con én không làm nên mùa xuân", vì thế Trần Hân kêu gọi thêm sự giúp đỡ của Từ Tuấn Thưởng, Trương Diệp Huy và Tạ Thế Kiệt. Ba người bạn vừa nghe, đã cho đây là một ý tưởng tuyệt vời, liền tích cực tham gia. Lôi Nhị cũng hào hứng đòi góp mặt.
Sắp tốt nghiệp, mỗi người đều có hướng đi riêng. Trương Diệp Huy đã vượt qua kỳ thi tư pháp vào năm thứ tư đại học, giờ đây bắt đầu sự nghiệp từ vị trí trợ lý tại một văn phòng luật sư khá có tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ca-lam/2669706/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.