Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88
Chương sau
-Khỉ thật thằng chó này bám dai như đỉa… Một trong 3 tên bắt cóc nhổ toẹt nước bọt ra ngoài cửa xe rồi bẻ tay lái rẽ vào quốc lộ Phong tăng ga đuổi theo…. Mèo nhỏ ở đó…trái tim anh ở đó…. và cô đang gặp nguy hiểm. Chợt…. Một bà cụ băng qua đường…. Phong vội bẻ tay lái theo phản xạ để tránh bà cụ chiếc Limo đâm sầm vào đống thùng catton chất đống bên đường… Nó hốt hoảng nhìn lại ruột gan rối bời, hai tay nó bấu chặt vào nhau. Người đó có sao không???? ********* Phong đấm mạnh vào vô lăng…. trái tim nghẹn lại… Anh để mất dấu bọn bắt cóc rồi Phương vội gọi cho Thiên rồi cùng Tuấn Anh, Linh và Hiếu huy động lực lượng tìm kiếm nó Tận dụng triệt để sức mạnh và quyền lực của cả hai bên mong sao tim thấy nó sớm nhất …. -Dù phải lật từng viên gạch của cái đất nước này nên cũng phải tìm bằng được người về . Phong ra lệnh, giọng nói anh dục ngầu và sặc mùi nguy hiểm -Rõ thưa thiếu chủ. Đám thuộc hạ nhanh chóng đi tìm người. Trần Anh Phong vốn không đơn giản là cậu ấm của Trần gia mà còn là kẻ đứng đầu của” Thiên Vương Hội”- thống trị thế giới bóng tối Dám bắt người của anh, anh sẽ cho kẻ đó biết thế nào là cái chết…. ********* Ở một góc khuất đôi môi đỏ mọng đầy quyến rũ khẽ mỉm cười Trò chơi mới chỉ vừa bắt đầu thôi mà…. ***************** Nó bị ném vào một căn nhà kho cũ -Cô em nên ngoan ngoãn, bọn anh không muốn làm tổn hại người đẹp đâu. Ha ha Nó nhướng mày, thái độ rất bình tĩnh cất tiếng đàm thoại với kẻ bắt cóc -Cho ta gặp kẻ thuê các người bắt ta -Mạnh miệng gớm, khỏi sốt ruột đến ngay thôi. Một tên nói, chúng kéo nhau ra ngoại canh . Nó thở hắt ra, vội vã nhìn xung quanh cố gắng tìm đường trốn Vài phút sau nó nghe có tiếng bước chân… ngờ ngợ đoán ra là ai . Kẻ này chắc chắn không xa lạ Cánh của bằng sắt hoen gỉ dần mở ra một cách nặng nề Hình dáng người đàn ông hiện ra trước mặt nó rõ mồn một -Chào con, Hải Vi – Đúng là ông thật. …hạ lưu bỉ ổi….đồ tiểu nhân vô liêm xỉ -Mắng hay lắm, cứ già mồm đi để xem nát nữa mày còn cứng mồm được nữa không -Ông quả thật không còn nhân tính nữa rồi. -Cứ việc kinh thường tao, mày nên nhớ dù thế nào mày cũng là con gái tao. -Đó là điều tôi ghê tởm nhấy đời mình Nó nói, phải…. điều nó ghét nhất là có chung dòng máu với Hoàng Hạo Minh…là con gái của kẻ bất nhân bất nghĩa như ông ta …….. …….. -Ký vào đây tao cho mày toàn thây Nó kinh bỉ nhìn ông Minh Muốn nó nhượng lại quyền lực trong gia tộc ư? Ảo tưởng quyền lực à? -Đằng nào chả chết, tại sao phải giao tài sản ,quyền lực của tôi cho ông? Tôi với ông thân lắm sao? Bốp…. -Ranh con vậy tao cho mày toại nguyện Một họng súng chĩa về phía nó, đôi mắt tím không chút sợ hãi như đang thách thức người đối diện -Ba….. -Lam. Sao con ở đây? Ông Minh ngạc nhiên -Không quan trọng, ba à để nó chết dễ dàng như vậy thì không được đâu… -Theo con? Lam xô ngã nó rồi giật ngược tóc nó -Tao muốn xem, khi mày bị hủy hoại đời con gái mày còn ai yêu mày không Ả ra hiệu cho mấy tên bắt cóc vào -Ti tiện! Nó tức giận và cả…..lo sợ Như đọc được điều đó Nhã Lam cười vang rồi quang vào mặt no cái nhìn thương hại – Thưởng nó cho tụi bay, dùng xong nhớ dọn sạch – Tốt nhất là quăng xác nó ra biển Ông Minh nói Đó là cái giá phải trả khi chống lại ông. … -Cám ơn cô chủ và ông chủ Mấy tên bắt cóc hí hửng đê tiện… ******** 2 tiếng kể từ khi nó bị đưa đi Phong chưa có tin tức gì… Là anh vô dụng … là anh ngu….là anh bất cẩn nên mèo nhỏ bị bắt đi…. Anh phải làm sao phải làm sao bây giờ. … Đôi tay anh siết chặt hằn nên cả gân xanh… Vi….em ở đâu????? Đừng sợ anh sẽ đến…..
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88
Chương sau