-Tashi. Anh không cần phải nói nhiều với loại người này như vậy. Chúng ta cứ lên vào việc chính thì hơn. Phương cùng Tuấn Anh bước đến cả hai không ngần ngại tặng cái nhìn khinh rẻ cô chị gái bé nhỏ của nó
Đã đến lúc hạ màn kịch gia đình bi đát xuống.
Nó bước đến đặt trước mặt ông Minh một xấp hồ sơ. Giọng nói lạnh nhạt vang vào tận óc ổng, khiến con cáo già gian sảo như ông cũng phải run sợ
-Chúng mày làm sao có đủ cổ phần, tao không tin số giấy tờ này nhất định là giả … lũ chó má chúng mày muốn lật đổ tao sao? Đi chết đi
Hoàng Hạo Minh như con lợn bị trọc tiết điên cuồng gào thét điên cuồng chửi rủa
-Anh Hoàng thật xin lỗi… Tôi tới trễ…
Một người đàn ông trung niên bước vào, khuôn mặt phúc hậu, tươi cười nhưng trong đôi mắt vẫn không dấu nổi vẻ ngang tàng. Theo sau ông là một người con trai… một người rất quen…
Trần Anh Phong mặc một bộ âu phục màu đen thoạt nhìn cũng biết đó là hàng may tay tỉ mỉ , cả bộ âu phục tôn nên dáng người chuẩn không cần chỉnh
Từ người con trai ấy toát ra một khí chất phi phàm, khiến mọi người không khỏi ngỡ ngàng trước phong thái hiên ngang ngạo mạn của người con trai đó
Khuôn mặt anh như tỏa ra hào quang thu hút mọi ánh nhìn.
Nó chưa bao giờ nhìn anh lâu như lúc này…người con trai đó có một đôi mày đậm ngang bướng, đôi mắt xanh lục bảo kiên định, khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-anh-thua-roi/2920322/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.