Buổi chiều buông xuống, Phong lại quay vào. Vy ngây thơ hỏi:
_Hai đi đâu nãy h zậy?
_Hóng mát, sẵn tiện điều tra thông tin của cái tên kia- Phong thản nhiên đi đến giường Trinh và ngồi xuống
_Cái gì? Anh ko đc động tới Hùng nếu ko tôi ko tha cho anh đâu- Trinh hốt hoãng
Phong ko trả lời chỉ cười lạnh làm nỗi sợ trong lòng Trinh càng tăng. Vy chen vào phá tan nỗi sợ ấy
_Hai cho Trinh về nhà ở chung với mình nha- Vy ngây thơ
_Ko tôi ko ở. Ai cho cậu tùy ý quyết.định zậy hả? - Trinh
_Ko ở cũng phải ở? -Phong nói thản nhiên
_Hứ.....chân và người là của tôi Anh bắt tôi đi đc sao? -Trinh lên giọng
_Đương nhiên....... vì bộ đầm mà cô mặc đi dự tiệc trị giá 30000 tệ tương đương 100 triệu tiền Việt cô đã nợ tôi nên phải về nhà làm ô sin cho tôi- Phong
_Cái gì chứ? 1........1.......100 triệu á- Trinh hốt hoãng- Mà ko phải Anh tự mua cho tôi sao?
_Cô là gì mà tôi phải mua cho co hả? -Phong kề sát mặt Trinh
Trinh nhìn thẳng vào khuôn mặt điển trai kia tức nói ko nên lời, 3s sau cô bắt đầu nhìn kĩ khuôn mặt điển trai ấy. Cô đã bị đơ ra bởi cái sóng mũi cao dọc dừa, đôi mắt sắc bén hốt hồn người, kết hợp với nước da trắng và những đường nết góc cạnh trên khuôn mặt Phong, nhất thời làm cô quên đi mọi thứ và quên cả người mà cô yêu. Hồn cô như đang lạc vào thế giới sắc đẹp bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-a-em-se-la-cua-toi/3182628/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.