Đang ngủ thì cậu bị đánh thức bởi Tiêu Quân, cậu từ từ mở mắt, ngồi dậy. Giữa trưa rồi? Cậu kéo Tiêu Quân lại ôm chặt.
- Ba nhỏ, xuống ăn trưa thôi.
Cậu dụi dụi mắt, miệng nhép nhép vài cái.
- Con xuống dưới nhà trước đi. Ba nhỏ đi rửa mặt cái đã.
Cậu bé ngoan ngoãn nghe lời cậu mà đi xuống nhà. Cậu thở dài, lấy vali cậu bỏ vài bộ quần áo vào. Kéo vali xuống, cậu vào bàn ăn, Tiêu Quân nhìn 2 Ba. Tiêu Quân muốn cả gia đình nói chuyện vui vẻ. Tiêu Quân muốn được 2 Ba đút ăn. Cậu ăn được vài 3 đũa rồi không ăn nữa, anh khó chịu nhìn cậu.
- Ăn cho hết rồi đi đâu thì đi.
Cậu cúi đầu ăn cho hết. Ăn xong, cảm giác buồn nôn đột nhiên dâng lên cổ họng. Cậu lặp tức chạy vào phòng vệ sinh ói hết. ( Hự Hự) Anh lo lắng, ừ lo thế thôi chứ không dám lại gần cậu. Tiêu Quân chạy theo cậu, nhấc ghế vỗ vỗ lưng.
- Ba nhỏ có sao không?
Cậu thở dốc, lấy nước rửa mặt. Cậu cười, một nụ cười gượng. Tiêu Quân hiểu, Tiêu Quân biết. Tiêu Quân ôm cậu. Cậu vuốt má Tiêu Quân.
- Con ngoan ngoãn ở với Ba lớn. Ba nhỏ về Mĩ tuần sau Ba nhỏ về.
Tiêu Quân bình tĩnh gật đầu:
- Dạ
Cậu hôn trán Tiêu Quân.
- Không được nói với Ba lớn. Nghe chưa.
Cậu nháy mắt với Tiêu Quân một cái. Cậu và Tiêu Quân đi ra ngoài. Anh nhìn, vội làm lơ. Cậu kéo vali đi, luyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-a-anh-cham-nhoc-oi/2023790/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.