- Bảo bối! Dậy, đi làm.
Cậu này lăn qua lăn lại vài cái, ngồi dậy nhìn anh. Chớp mắt vài cái lại nằm xuống trùm mền.
- Bảo bối! Em không mau dậy tôi Thao chết em.
Một lần nữa cậu bật dậy nhìn anh:
- Uy hiếp tôi, lớn gan nhở?
Anh nghiêm mặt nhìn cậu:
- Cần anh dạy lại em cách ăn nói không?
Cậu xanh mặt bặm môi lắc đầu kịch liệt, một mạch chạy vào WC VSCN. Vừa xúc miệng vừa rủa: " Ên Áng Ét, ết i ết i "
- Bảo bối mau lên. Hôm nay em có nhiều việc đấy.
Cậu tức tốc thay đồ, đi xuống nhà. Vào bếp dựa tường nhìn anh:
- Em đi một thời gian anh giỏi hẳn nhỉ?
Anh quay nhìn cậu phì cười:
- Bảo bối lại ăn nhanh lên còn đi làm.
Cậu đi lại anh bĩu môi:
- Em là Vợ chủ tịch cũng phải làm việc à?
Anh đen mặt véo má cậu:
- Em là Vợ không phải Ông nội!
Cậu mếu mếu đánh tay anh lăn ra Sofa nằm ăn vạ:
- Ai từng nói đem em về sẽ chiều chuộng em? Hức... nói dối.... hức... em không ở với anh nữa... em muốn về nhà... Ba ơi rước con về... người ta ngược đãi con.
Anh thở dài, đi lại ẩm con heo lên bắt đầu ép ăn.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tới công ti cậu cầm cặp đi trước anh đi sau, ra dáng Chủ Tịch Phu Nhân lắm a~. Nhân viên đưa mắt nhìn cậu. Anh bước vào mọi người đứng xếp hàng cúi đầu. Cậu phùng má
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-a-anh-cham-nhoc-oi/2023783/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.