Vân Mạt cũng ngồi xuống theo, hướng về phía Tần Mộc bĩu môi, thì thầm: "Có nội ứng, ở quầy số 7."
Tần Mộc nhìn theo tầm mắt cô, bên ngoài có năm tên cướp, tất cả đều bịt mặt, trùm kín đầu bằng mũ trùm màu đen. Những tên này không hề sợ hãi, vừa đi đi lại lại vừa giơ cao súng ngắn trong tay.
Tên cướp cầm đầu bắn vào hệ thống camera giám sát ẩn.
"Xẹt... xẹt..." Màn hình lập tức tối đen.
Vừa rồi Vân Mạt đã quan sát, ngay lúc đám cướp xông vào, một người đàn ông ngồi trong góc hẻo lánh kia vừa điền đơn vừa gọi điện thoại, ngón út giống như vô tình hướng về phía cửa rồi móc móc hai cái.
Người đàn ông này đội mũ, tóc mái che mắt, còn đeo thêm một chiếc kính râm che khuất hơn nửa khuôn mặt, nên Vân Mạt không thể nhìn rõ tướng mạo ông ta.
Lần cướp này rõ ràng là đã nghiên cứu kỹ địa hình, trước đó còn làm nhiều công tác chuẩn bị.
Năm người bên ngoài, một người nội ứng ẩn vào trong đám con tin.
Không bao lâu sau, hai tên cướp cầm theo túi đến quầy số 7, yêu cầu nhân viên công tác bên trong xếp tiền vào đầy túi.
Mà hai tên cướp khác thì quyết đoán nổ súng, bắn gục hai bảo vệ, đồng thời, khống chế nốt hai người còn lại.
Hành tinh Trung Ương đã yên bình quá lâu, công tác thường ngày của bảo vệ cũng chỉ là phối hợp với người máy duy trì trật tự, mà người máy lại bị thiết lập ba định luật không cho phép xâm hại đến con người. Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-tai-doan-menh-toi-noi-tieng-o-tinh-te/383168/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.