"Tinh... Bách Vạn Chu đã xác nhận chuyển khoản."
"Tinh... Bách Vạn Chu lại đặt thêm một đơn hàng nữa."
Đuôi mày Vân Mạt khẽ nhướng lên: "Ơ..."
[Bách Vạn Chu: Đại thần, thần tiên, không phải cô nói là có dược thiện à?"
[Bách Vạn Chu: Thuốc của cô ấy, sau khi tôi nhận được đã nhờ bác sĩ gia đình kiểm tra, đúng là dược liệu bổ dưỡng. Nhưng mà, tiểu muội mạo muội nhắc nhở ngài một tiếng, tinh tế không cho phép bán sản phẩm không có giấy chứng nhận GMP."
[Bách Vạn Chu: Đại thần, dược thiện làm thế nào vậy? Cô có thể làm cho tôi không?"
Vân Mạt duỗi eo, nhìn mặt trời rực rỡ ngoài cửa sổ, trời hôm nay đẹp thật, có thể ra ngoài đi dạo.
Cô tiện tay trả lời: "800 tinh tệ một phần dược thiện, lúc chập tối sẽ đưa đến cho cô."
Sau khi Liên Châu nhận được hồi âm, mi mắt khẽ nhướng lên. Cô ấy nhớ tới vẻ mặt của bác sĩ gia đình sau khi nhận được lọ thuốc kia, vẻ mặt vừa nặng nề vừa sảng khoái.
Bác sĩ gia đình liên tục hỏi cô lấy lọ thuốc này từ chỗ nào? Ông ta cảm thấy đó là một phương thuốc cổ, nên sốt sắng cầm tờ công thức đi gọi tất cả học trò lại vùi đầu nghiên cứu rồi.
Vân Mạt xoay người quay lại phòng bếp, bây giờ không phải thời gian làm việc, mọi người đều đang tụ tập trong bếp tán phét.
Vân Mạt chọn mấy thứ hữu dụng trong đống thảo dược còn dư lại, sau đó vào phòng ướp lạnh lấy một con vịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-tai-doan-menh-toi-noi-tieng-o-tinh-te/3055186/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.