Chương trước
Chương sau
[Vân Mạt: Đây không phải chỉ tay của cậu.]
Câu trả lời của Vân Mạt thành công khiến thanh niên dừng lại động tác mút kẹo.
[Cải Thảo: Đây là chỉ tay của tôi.]
Đôi mắt Vân Mạt nhíu lại
[Vân Mạt: Cậu có muốn tôi mời Tinh Võng làm trọng tài không? Tôi nghĩ, cung cấp thông tin giả khiến tôi không thể hoàn thành ủy thác, chắc cũng được xem là lừa đảo đấy nhỉ?]
Thanh niên tóc vàng bị nghẹn một chút, nuốt một ngụm nước bọt rồi nói với bạn cùng phòng: "Tôi chưa thấy kẻ lừa đảo nào lớn lối đến mức này."
Bạn cùng phòng ngẩng đầu lên nhìn cậu ta, không chút để ý nói: "Vậy cậu hỏi cô ta tại sao lại bảo đó không phải tay cậu, xem cô ta có thể nói ra lý do gì?"
[Cải Thảo: Cô dựa vào đâu mà nói đó không phải tay của tôi.
Vân Mạt hừ lạnh, đây là người đầu tiên lớn gan đến mức dám hố cô, không để cậu ta biết sự lợi hại thiếu chủ nhà họ Vân, tên cô sẽ viết ngược lại.
[Vân Mạt: Trong ủy thác của cậu, không bao gồm nội dung bảo tôi giải quẻ.]
Cải Thảo uống một ngụm nước, suýt nữa thì phun ra, cậu ta hung hăng gõ bàn phím:
[Cải Thảo: Giải quẻ gì?]
[Vân Mạt: "Tài khoản của cậu và chỉ tay cậu cung cấp không tương xứng với nhau, đây là sự thật, tôi đã quay màn hình lại. Cậu có muốn tìm trọng tài không?]
"Mẹ, cái tên lừa đảo kiêu ngạo này!" Thanh niên áo vàng cuộn tay áo lên, mặt đỏ tía tai.
Sau lưng cậu ta, ba cậu bạn cùng phòng cũng tụ tập lại đây.
"Nói với cô ấy, trừ khi có thể nói ra lý do, nếu không chính là muốn lừa chúng ta." Bạn cùng phòng đề nghị.
Tinh thần Vân Mạt tỉnh táo, đang ngồi xếp bằng trên giường bệnh, tay phải chống cằm, ngón tay còn khẽ xoa xoa cằm vài cái, bình tĩnh nhắn lại:
[Vân Mat: Đặt thêm một đơn hàng nữa, tôi giải quẻ cho cậu.]
Thanh niên tóc vàng và đám bạn cùng phòng đưa mắt nhìn nhau: "Cô ta có ý gì đây? Giải quẻ là cái gì? Chẳng lẽ đây là âm mưu của cô ta, mượn chuyện giải quẻ để lừa thêm một món tiền nữa?"
[Cải Thảo: Một quẻ bao nhiêu tiền?]
Dưới sự thúc giục của đám bạn cùng phòng, thanh niên tóc vòng thận trọng gõ vài chữ rồi gửi đi.
Lúc này, mọi người trong phòng đều có cảm giác hưng phấn khó tả, vừa nhận định đối phương chắc chắn là tên lừa đảo, vừa đề phòng xem đối phương sẽ ra chiêu gì mới.
Cuộc sống quá nhàm chán mà, hiếm khi gặp được một tên lừa đảo ngu ngốc thế này, không chơi với cô ta thì thật có lỗi với cái danh thanh niên tốt trong thời đại mới của bọn họ quá.
Vân Mạt che miệng, trước tiên cô lên Thiên Độ tra cứu một hồi, giá cả qua đêm của một khách sạn ở Tinh Tế trên dưới tám trăm tệ. Thiếu chủ nhà họ Vân là cô tự ra tay, giá cả cũng không thể quá rẻ được.
Vân Mạt là truyền nhân của Dịch Học, được thành lập từ thời nhà Chu.
Sử sách ghi lại: Văn Vương dựa trên cơ sở của
"Liên Sơn" và "Quy Tàng" để nghiên cứu và suy luận ra 64 quẻ và 384 hào, một quẻ sáu hào, đặt tên là "Chu Dịch".
Tướng thuật là gồm bàn tay và tướng mạo, đối với Vân Mạt đó chỉ là giáo trình nhập môn.
Tướng, chia thành tướng bẩm sinh và tướng hậu sinh, ngoài ra còn có sự khác biệt về hình dáng và nước da.
Tay, chứa đứng đạo của Lưỡng nghi và Tam tài, bao quát tất cả bí mật của Thái Cực và Ngũ Hành. * (1)
* Lưỡng nghi: Âm, Dương.
Tam tài: Thiên, Nhân, Địa.
Thái cực: là giai đoạn sự vật "nảy mầm", hình thái diện mạo đều đang dần hình thành.
Ngũ hành: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.
Thế nên, nói lớn, thì trời đất đều nằm trong lòng bàn tay, nói nhỏ, thì lục phủ ngũ tạng cũng đều nằm trong lòng bàn tay.
Cho nên, chỉ cần nhìn vào tay đã có thể phân tích được tài vận, tính cách, sự nghiệp, giàu nghèo của tổ tiên, cha mẹ, vợ chồng, con cái và của chính bản thân mình.
[Vân Mạt: Chỉ giải quẻ, không giải quyết vấn đề, một quẻ 800 tinh tệ.]
Vân Mạt nhắn lại không chút do dự nào.
"Phốc..." Tóc vàng suýt nữa phun nước lên màn hình.
"800 tinh tệ? Khẩu khí cũng lớn thật đấy." Bạn cùng phòng Giáp trợn mắt há mồm.
"Tiền lương của cử nhân vừa tốt nghiệp ở đại học tổng hợp hàng đầu liên bang cũng chỉ hơn 5000 tinh tệ, tên lừa đảo này chẳng lẽ không biết mình có bao nhiêu cân lượng ư?" Bạn cùng phòng Ất nói: "Thôi, đừng đùa nữa, hủy đơn đi thôi."
"Không." Tóc vàng cứng đầu: "Tớ còn muốn đấu với cô ta."
[Cải Thảo: Nếu cô nói không đúng thì sao?]
[Vân Mạt: Tôi sẽ hoàn trả tiền, cậu có thể chụp lại màn hình làm minh chứng, rồi mời Tinh Võng làm trọng tài.]
[Cải Thảo: Giá cô đưa ra quá đắt! Nếu cô nói bậy thì sao?]
[Vân Mạt: Xem bói là dò hỏi thiên cơ, có ba loại người có thể xem miễn phí. Tôi nghĩ cậu không muốn trở thành loại nào trong ba loại này đâu nhỉ?]
Cải Thảo nhíu mày, dưới sự thúc giục của bạn cùng phòng, tiếp tục gõ chữ:
[Cải Thảo: Ồ, cô nói nghe thử coi, ba loại người nào được miễn phí?]
[Vân Mạt: Thứ nhất: người chết.]
[Thứ hai: Người gặp đại nạn không thể hóa giải.]
[Thứ ba: Người mà đường tài lộc không lên cũng không xuống.]
[Ba loại người này, tôi đều miễn phí, thậm chí còn có thể tặng không một lá bùa.]
[Cải Thảo:...]
Sao càng nói chuyện, cậu càng cảm thấy đối phương truyền bá mê tín thế nhỉ?
Tóc vàng không biết nên trả lời lại thế nào, cũng không biết có nên đồng ý không, đành phải quay đầu lại nhìn ba người bạn cùng phòng.
Ba người cảm thấy có chút áp lực, bạn cùng phòng Giáp nói: "Nếu không, đàm phán với cô ấy, nếu rẻ chút nữa, cùng lắm thì bốn người chúng ta chia ra đều, cũng không mất bao nhiêu."
Ba người còn lại liên tục gật đầu.
[Cải Thảo: Có thể rẻ chút không?]
[Vân Mạt:...]
[Vân Mạt: Bao nhiêu?]
Cải Thảo suy nghĩ một lát, rồi khẽ gõ bàn phím:
[Cải Thảo: 80!]
[Vân Mạt:...]
Đây là rẻ một "chút" ư? Giảm giá một lần đã chỉ còn lại "một chút" này! Một quẻ của thiếu chủ nhà họ Vân hóa ra chỉ đáng giá 80 tệ thôi à?
Vân Mạt hung hăng gõ bàn phím:
[Vân Mạt: Thành giao! Đưa tiền trước!]
"Tinh... Tài khoản của bạn vừa nhận được 80 tệ." Nhờ có bộ đàm của trí não nhắc nhở đã kịp thời hóa giải trạng thái trầm cảm của Vân Mạt.
[Cải Thảo: Cô nói đi, tôi đã chuyển 80 tinh tệ rồi.]
[Vân Mạt: Nhìn từ chỉ tay, người này trên dưới 18 tuổi, nhiều nhất cũng không vượt quá 20 tuổi. Giới tính Nam. Trong nhà có ba anh chị em.]
Vân Mạt vừa gõ chữ vừa suy luận.
Thông tin có thể biểu thị trên bàn tay cũng không nhiều, cô không thể lấy ra ba cúc áo của mình, kết hợp với bàn tay để suy luận. Dù sao cũng là đơn hàng đầu tiên, có liên quan đến danh dự của cửa hàng, nhất định phải cẩn thận.
Cô vừa dứt lời, bầu không khí bên kia phòng ngủ có chút đông lại.
Bạn cùng phòng Ất xoa xoa cánh tay: "Sao tớ thấy hơi lạnh nhỉ?"
Tóc vàng xoay người nhìn cậu ta: "Nam Phương Việt, trong nhà cậu có ba anh chị em thật à?"
"Ừ." Cậu thanh niên cung cấp chỉ tay khẽ gật đầu.
[Vân Mạt: Lúc ủy thác, có phải cậu đã nói, cha cậu bệnh nặng hôm mê, cậu có mẹ kế, đúng không?]
[Cải Thảo: Đúng vậy.]
[Vân Mạt: Nhưng trên hình ảnh cậu cung cấp, hai đường thượng văn tuyến nổi lên, chứng tỏ có rất nhiều anh chị em, đường thiên văn tuyến mờ nhặt, là tướng khắc cha, người này đã mất cha từ nhỏ, sau đó mẹ dẫn theo con đi lấy chồng khác.]
"Ầm." Sắc mặt Nam Phương Việt tái nhợt, cậu ta đứng bật dậy, ghế dựa sau lưng không biết ngã văng xuống đất từ lúc nào.
"Cô ấy, nói... thật à?" Thanh niên tóc vàng vừa quay đầu lại hỏi, vừa đánh giá lại phòng ngủ của mình. Tại cậu ta cứ cảm thấy có một con mắt đang nhìn chằm chằm mình, có chút ớn lạnh.
"Đúng vậy." Nam Phương Việt gian nan gật đầu.
Quan hệ của bốn anh em trong phòng ngủ không tệ lắm, cậu ta không ngại nói cho các bạn cùng phòng nghe, nhưng đúng thật là chuyện cậu ta theo mẹ gả đi không có ai biết cả.
Cải Thảo và ba đứa bạn cùng phòng đưa mắt nhìn nhau, nửa ngày không nói được câu nào.
Bạn cùng phòng chọc chọc Cải Thảo, bĩu môi nhìn màn hình: "Cô ấy còn đang chờ kìa."
Cải Thảo xoa xoa bàn tay:
[Cải Thảo: Còn nữa không?]
[Vân Mạt: Nội quái là Cấn, hạ quái là Khảm, quẻ Thủy Sơn Kiển, đi về hướng Tây Nam thì có lợi, đi về hướng Đông Bắc thì bất lợi.] (2)
Tóc vàng khó khăn quay đầu lại, nhìn Nam Phương Việt: "Cha cậu có phải muốn đến Thiên Lang tinh không?"
Thiên Lang tinh ở phía Đông Bắc của hàng tinh trung ương.
Nam Phương Việt khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, gọi video cho cha cậu ta: "Cha, cha đã xuất phát chưa?"
"Vẫn chưa, trên đường gặp chút trục trặc, cha bỏ lỡ chuyến tàu rồi."
"À, vậy là tốt rồi." Nam Phương Việt cúp máy.
Lúc này, máy tính trước mặt hiện lên một tin tức: "Chuyến tàu VG5624 đến Thiên Lang tinh, gặp phải hải tặc tại hành tinh Delta..."
Tóc vàng và đám Nam Phương Việt nhìn nhau, đều không khép được miệng.
- ------
Lucas: Nếu có thắc mắc, vui lòng tìm hiểu kỹ hơn tại:
(1): http://kinhdich.khosachquy.com/vo-cuc-thai-cuc-luong-nghi-tam-tai-tu-tuong-ngu-hanh-luc-hop-that-nid-164986.html
(2): http://cohoc.net/thuy-son-kien-kid-39.html
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.