[Vân Mạt: Đây không phải chỉ tay của cậu.]
Câu trả lời của Vân Mạt thành công khiến thanh niên dừng lại động tác mút kẹo.
[Cải Thảo: Đây là chỉ tay của tôi.]
Đôi mắt Vân Mạt nhíu lại
[Vân Mạt: Cậu có muốn tôi mời Tinh Võng làm trọng tài không? Tôi nghĩ, cung cấp thông tin giả khiến tôi không thể hoàn thành ủy thác, chắc cũng được xem là lừa đảo đấy nhỉ?]
Thanh niên tóc vàng bị nghẹn một chút, nuốt một ngụm nước bọt rồi nói với bạn cùng phòng: "Tôi chưa thấy kẻ lừa đảo nào lớn lối đến mức này."
Bạn cùng phòng ngẩng đầu lên nhìn cậu ta, không chút để ý nói: "Vậy cậu hỏi cô ta tại sao lại bảo đó không phải tay cậu, xem cô ta có thể nói ra lý do gì?"
[Cải Thảo: Cô dựa vào đâu mà nói đó không phải tay của tôi.
Vân Mạt hừ lạnh, đây là người đầu tiên lớn gan đến mức dám hố cô, không để cậu ta biết sự lợi hại thiếu chủ nhà họ Vân, tên cô sẽ viết ngược lại.
[Vân Mạt: Trong ủy thác của cậu, không bao gồm nội dung bảo tôi giải quẻ.]
Cải Thảo uống một ngụm nước, suýt nữa thì phun ra, cậu ta hung hăng gõ bàn phím:
[Cải Thảo: Giải quẻ gì?]
[Vân Mạt: "Tài khoản của cậu và chỉ tay cậu cung cấp không tương xứng với nhau, đây là sự thật, tôi đã quay màn hình lại. Cậu có muốn tìm trọng tài không?]
"Mẹ, cái tên lừa đảo kiêu ngạo này!" Thanh niên áo vàng cuộn tay áo lên, mặt đỏ tía tai.
Sau lưng cậu ta, ba cậu bạn cùng phòng cũng tụ tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-tai-doan-menh-toi-noi-tieng-o-tinh-te/275804/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.