Edit + Beta: Agus (Hối deadline tui đi, please!!)
(Agus: Vì anh Thăng chọc em bé của ảnh giận rồi nên tui đổi xưng hô tôi-anh cho đúng tâm trạng nha, hồi nào ảnh hết giận lại về anh-em ngọt xớt cho mấy bà ☺️)
Nếu Bành Húc Thăng không đi rồi quay lại, nếu Bành Húc Thăng không giận, Tất Tiêu có lẽ sẽ không bao giờ hỏi tới vấn đề này.
Nhân lúc Bành Húc Thăng đang đơ ra thì Tất Tiêu đã giơ chân cho hắn một gối, anh lách người ngồi dậy.
Anh sửa lại áo quần, ra lệnh "trục xuất" khách không thương tiếc: "Tôi phải đi ngủ, mời anh về cho."
Bành Húc Thăng ngồi ở bên cạnh, không nhúc nhích cũng không trả lời, như đang suy nghĩ.
Tất Tiêu lại đá hắn một cái: "Đi nhanh."
Bành Húc Thăng chậm chạp nói: "Anh chưa từng thấy người lớn nào đau như em."
Tất Tiêu cảnh giác: "Bớt nói mấy lời muốn ăn đòn đi."
"Hôm đó anh đã nhìn thấy em lúc em đang xếp hàng ở phòng chờ."
Tất Tiêu nói "ừm", có gì đáng ngạc nhiên đâu. Nếu không nhìn thấy anh thì Bành Húc Thăng cũng sẽ không ngẫu nhiên xuất hiện ở đó như vậy.
"Anh không biết em có mâu thuẫn gia đình, anh tưởng dì Hồng đi cùng em. Những lời nói lúc đó không có ý gì khác." Bành Húc Thăng liếc mắt nhìn Tất Tiêu: "Lúc thấy em nằm đó, anh biết em rất căng thẳng, rất sợ."
Tất Tiêu: "Đủ rồi."
Bành Húc Thăng: "Nói thật là..."
Tất Tiêu: "Đừng nói nữa."
Bành Húc Thăng: "..."
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-rang-khon-gap-ban-trai-cu/3485621/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.