Về phòng học rồi, Hải Tú lại không dám nhìn mặt Phong Phi.
“Ra ngoài gặp quỷ hả?” Hắn nhìn cậu: “Sao thế? Ai bắt nạt cậu à?”
Cậu lắc đầu thật mạnh: “Không, không có.”
“Không thì sao trông cậu lại thế này?” Hắn vẫn chưa yên tâm, đứng lên nói: “Để tôi ra ngoài
xem xem.”
“Đừng!” Cậu vội hô: “Cậu, cậu cứ ngồi xuống đi!”
Cậu nói vậy làm hắn lại càng không ngồi im được, ngạc nhiên nhìn cậu rồi bước nhanh ra khỏi phòng. Đứng ở cửa sau của phòng học, hắn nhìn xung quanh một chốc, không thấy ai cả, quay lại nhìn cậu đang chột dạ thì nhíu mày, quay về chỗ mình: “Tóm lại là cậu bị sao thế? Ai làm phiền cậu à?”
“Không…” Cậu không giỏi nói dối, trốn tránh nhìn sang chỗ khác: “Vừa nãy ở bên ngoài… suýt nữa tớ bị ngã, nên sợ…”
Hắn bật cười: “Gan bé thế cơ hả?”
Cậu không nói gì, qua loa gật đầu.
Phong Phi không tin lời giải thích của cậu tí nào, nhưng vẻ ngoài thì vẫn cười nói: “Cậu xem, tôi không thể yên tâm về cậu được. Hay là đến giờ cậu đi WC anh đây cũng phải đỡ chim cho cậu à?”
Hải Tú vừa ngượng vừa tức: “Cậu…!”
“Được rồi, được rồi.” Thấy giáo viên đã vào lớp, hắn bảo: “Học thôi học thôi.”
Cậu cúi đầu đọc sách, hắn nhìn cậu, như đang ngẫm nghĩ điều gì.
Theo như hắn thấy, loại bé ngoan như Hải Tú thì nhất định sẽ không bị ai làm phiền ở trường cả. Nhưng cái gì cũng có lúc ngoại lệ, hắn thấy cậu không muốn nói thì cũng không ép, nhưng sau đó cậu đi đâu hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-ra-ten-toi-chua/203530/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.