“Con ngủ chưa hả?” Khương Dụ Mạn gõ gõ cửa phòng Hải Tú, nhắc nhở cậu: “Mới thi xong thì thoải mái một chút cũng được, nhưng mà đừng ngủ trễ như vậy.”
Hải Tú nghe thấy lập tức nhét điện thoại vào trong chăn, cậu nhìn đồng hồ nhỏ trên tủ đầu giường – đã 11h rồi.
“Vâng… Con ngủ ngay!” Hải Tú nói, “Mẹ cũng đi ngủ đi ạ, con ngủ liền mà.”
Khương Dụ Mạn lại gõ cửa: “Đừng hòng gạt mẹ! Mau đi ngủ đi, sáng mai dậy mẹ nấu món con thích ăn cho.”
Hải Tú vội vàng vâng dạ rồi nín thở nghe ngóng, nghe được tiếng cửa phòng Khương Dụ Mạn đóng lại thì mới yên tâm. Lại vội vàng lấy điện thoại ra nhìn thử —– Hải Tú mừng rỡ cười to, vẫn chưa cúp máy!!!
Cậu để điện thoại lên tai, nhỏ giọng nói: “Cứ tưởng mẹ tớ nghe được… Chắc là nghĩ tớ vẫn đang học bài.”
Phong Phi bật cười: “Thôi cho xin, giờ này còn học hành cái gì nữa.”
“Lớp 12 rồi… Mà tớ tưởng cậu cúp rồi chứ, các cậu còn chơi lâu lắm sao?” Hải Tú thật không yên tâm nếu Phong Phi về trễ như vậy, “Để bạn cậu đưa cậu về nha, hoặc là tự đón xe đi, chứ không được lái xe đó biết chưa.”
“Tôi có cúp điện thoại của cậu bao giờ chưa?” Hắn nói: “Biết rồi, hôm nay uống có nửa ly thôi… Mà chắc không lái xe được đâu.”
Hải Tú nghe vậy thì mới hơi an tâm, cậu lại nhớ đến những lời hắn vừa nói lúc nãy, trong lòng vừa ngọt ngào vừa buồn bực. Buồn bực là vì lúc nãy không có ghi âm, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-ra-ten-toi-chua/1303193/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.