Tuy hôm sau là thứ bảy nhưng hai đứa vẫn dậy sớm, đánh răng rửa mặt xong thì vừa đúng 6h, một đứa ra ban công học bài, một đứa vào phòng học làm đề.
Phong Phi ngồi trong phòng học canh thời gian làm đề – mất một tiếng để làm xong một đề thi số học dài ba trang, chỉ còn hai bài lớn.
Phong Phi nhìn đồng hồ, cực kì hài lòng —- Mới đầu năm nay thôi, những hiểu biết về số học của hắn chỉ dừng lại ở mấy công thức. Một là hắn không biết làm thật, hai là dù có làm thì cũng không kịp thời gian. Từ khi ầm ĩ một trận với Phong Hiên, thề là phải thi đậu vào một trường danh tiếng thì lúc nào hắn cũng canh thời gian khi làm đề. Cố gắng không ngừng nghỉ, bỏ hết những thói quen có thể làm tốn thời gian, tiết kiệm được bao nhiêu hay bấy nhiêu, nhưng phải luôn đảm bảo chất lượng bài làm để cố gắng lấy điểm hai bài lớn cuối cùng. Hắn luyện tới hôm nay, đã dư lại được một giờ cho hai bài đó.
Cứ dựa theo tiến độ này, thi cử hoàn toàn không phải là vấn đề nữa.
Phong Phi đắc ý ngâm nga một bài hát. Đã 7h, hắn xuống lầu xem một chút, thấy bà giúp việc đã tới và đang nấu bữa sáng, liền lên tiếng chào hỏi rồi ra ban công tìm Hải Tú.
Chú gà trống nhỏ tức giận đang đọc cái gì mà “Những câu nói hay”. Hai tay Phong Phi nổi hết da gà, bất mãn nói: “Cậu nói ra mấy câu kiểu… ‘Cố gắng của hôm nay là cho ngày mai’, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-ra-ten-toi-chua/1303191/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.