Trên lầu 4, Hải Tú đờ đẫn ôm một chồng bài thi: “Quý Nhã Kỳ… là ai?”
Nghê Mai Lâm vô cùng nhức đầu, lại không thể không giải quyết cái tình huống rắc rối do chính mình nói dối mà thành ra được, đành giải thích: “Một học sinh nữ bên khoa xã hội, em không biết bạn ấy à? Vậy mà cô bé kia biết em rất rõ đấy.”
Hải Tú cố gắng suy nghĩ, nhưng nghĩ mãi vẫn không ra.
“Phong Phi nói cô bạn này từng nhờ em đưa giùm một lá thư, nhưng em lại từ chối.” Nghê Mai Lâm nói xong thì cảm thấy có chút không biết nói gì – cũng vì cái vấn đề từ chối này mà mọi chuyện mới thành ra thế này đây, tuổi trẻ đúng là cái tuổi bồng bột mà.
Hải Tú bừng tỉnh: “Là bạn ấy! Em nhớ rồi.”
“Ừ, là cô bé đó.” Dựa theo gợi ý của Phong Phi, Nghê Mai Lâm đón đầu trước: “Lúc đó chắc em đã làm bạn ấy phật lòng rồi. Chắc là… do thành tích của em ngày càng cao? Với cả em lúc nào cũng thân thiết với Phong Phi nên em ấy ghen tị, liền mù quáng nghĩ là em với Phong Phi có một ít quan hệ vượt trên cả bạn bè, liền đi tố cáo với cô về hai đứa.”
Hải Tú chột dạ rũ mắt xuống, không dám nhìn Nghê Mai Lâm. Cậu và Phong Phi… đúng thật là loại quan hệ đó.
Sau khi suy tính, Nghê Mai Lâm lại nói tiếp: “Đừng để ý chuyện này. Cô không biết quan hệ của hai đứa như thế nào, mà cứ coi như em ấy nói đúng đi, thì hai đứa vượt qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-ra-ten-toi-chua/1303188/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.