Thực ra, không có mấy người được ‘trong họa có phúc’ như Phong Phi – phần lớn học sinh đều rất bức xúc với lệnh cưỡng chế học buổi tối của nhà trường. Chỉ vừa tới trưa, Phong Phi đã nghe nói có rất nhiều người chạy đến phòng hội học sinh, phòng đào tạo hoặc phòng làm việc của giáo viên chủ nhiệm để khiếu nại. Tuy nhiên, không ai là ngoại lệ cả – ai cũng ra về tay trắng.
Chính Nghê Mai Lâm cũng thấy sự bắt buộc này rất tốt. Cô vẫn luôn nghĩ – lớp 12 thì phải toàn tâm học tập, buổi chiều tan học về nhà tự học chắc chắn không hiệu quả bằng học ở trường. Trước đây, do số học sinh ở lại buổi tối quá ít nên quản lý khá lỏng lẻo; bây giờ bắt buộc rồi thì chắc chắn sẽ nghiêm chỉnh hơn. Tóm lại là lợi nhiều hơn hại.
Đương nhiên Phong Phi rất hài lòng với quy định mới. Nghê Mai Lâm vừa vào lớp thông báo, hắn đã hùa theo hưởng ứng mấy câu.
Vì thế, hắn thành công nhận được vô số ánh mắt không thể tin nổi từ bạn học và một ánh mắt khinh thường từ Nghê Mai Lâm.
Lúc này, đám học sinh bức xúc với quy định đang tụ tập một chỗ, bàn bạc biện pháp chống đối. Phong Phi lơ đãng nhìn qua bọn họ, dù không tỏ vẻ gì nhưng trong lòng lại thầm mắng – ‘một lũ ngu’.
Chịu cực một chút thì khó lắm sao? Lớp 12 rồi, muốn sung sướng đến bao giờ nữa?
Thay vì bàn mấy việc này, sao không đi học một bài thơ cổ đi….
Gần đây, Hải Tú đã giao cho hắn nhiệm vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-ra-ten-toi-chua/1303151/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.