Lúc này, Kỷ Duẫn Phong hết lòng tuân thủ lời hẹn, mời những người bạn nhỏ đi ăn kem.
Khi anh móc ví lấy tiền mặt ra trả thì một tờ giấy viết đầy chữ rơi từ trong ví ra.
An Lâm nhặt lên thay anh, tò mò nhìn xem trên tờ giấy viết những gì.
Tất cả đều là mấy địa chỉ và số điện thoại của nhà hàng.
"Anh lưu lại mấy tư liệu nhà hàng này để làm gì vậy?" Cô vừa trả lại tờ giấy vừa hỏi anh.
Kỷ Duẫn Phong đưa tay nhận lấy, chỉ nhìn tờ giấy một cái.
"Không phải lần trước em nói muốn vào nhà hàng cho phép dẫn thú cưng vào à?Những thứ này là do anh nhờ bạn bè chú ý giúp, dùng bút đỏ khanh trònnhững nơi chuẩn bị thứ ăn cho vật cưng."
Nghe vậy, đáy lòngcủa cô không khỏi ấm áp, "Em quên rồi mà anh còn nhớ rõ vậy à?" Cô chorằng hai ngừơi chỉ là thuận miệng nói chuyện, nói vài câu mà thôi.
"Trước giờ anh rất giữ lời, nếu đã nói sẽ làm được, huống chi đây là chuyệncủa em, ý nghĩa lại càng không phải nói." Lời anh nói mang theo sựnghiêm túc, "Thế nào, cảm động rồi sao?"
Cô thật đúng là một cô gái dễ xúc động, thập phần thấy đủ.
Cô có thể không cảm động sao? “Lần sau chúng ta có thể dẫn ớt nhỏ đi chơi rồi."
Kỷ Duẫn Phong nhận kem từ tay của nhân viên của hàng, "Nào, của em." Anhnhư đang dụ dỗ em bé, cầm kem quơ quơ trước mặt cô.
Cô tiếpnhận, khinh thường ăn một ngụm, "Ăn ngon."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-nhung-nguoi-xa-la/2953156/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.