chuyển ngữ: Nại
Trên đường về nhà, bầu không khí vô cùng nặng nề, vừa mới lên xe, Kiều Miên đã nhắm tịt mắt lại, gục đầu bên cửa xe, cách Thẩm Vân Lê rất xa.
“Giận dỗi gì với Tinh Dã sao?” Thẩm Vân Lê nghiêng đầu, chỉ nhìn thấy một bên má của cô, lúc sáng lúc tối vì ánh đèn chiếu từ ngoài cửa xe vào.
Giọng nói của anh thật trầm, truyền tới bên tai Kiều Miên khiến cô cảm thấy hoảng hốt, cô ngồi ngay ngắn lại, cổ họng khàn khàn cất tiếng: “Không ạ, chắc tại con uống hơi nhiều quá nên giờ cảm thấy chóng mặt.”
Kiều Miên không nói dối, thực ra cô uống nhiều quá, nhưng ý thức lại vẫn rất thanh tỉnh, thế nên mới không ngăn được bộ não lặp lại tất cả mọi chuyện phát sinh trong buổi tối hôm nay một lần nữa.
Bờ môi Thẩm Vân Lê mím lại thành một đường thắng tắp, muốn đưa tay kéo cô lại để cô dựa vào đầu vai mình nhưng bỗng nhiên nhớ đến thái độ né tránh của Kiều Miên lúc còn ở bữa tiệc, bàn tay lại lặng lẽ thu về.
Chỉ hơn 10 phút đi đường, hai người về đến nhà.
Thẩm Vân Lê và Kiều Miên đứng trongt hang máy, con số trên bảng hiển thị vẫn không ngừng nhảy, cuối cùng cũng dừng lại, hai người vừa bước ra khỏi thang máy thì điện thoại của Thẩm Vân Lê vang lên.
Kiều Miên đưa mắt nhìn qua, là một dãy số không lưu tên người gọi.
Thẩm Vân Lê nhấn nút trả lời, theo thói quen, quả nhiên người gọi tới mở lời trước.
“Anh về đến nhà chưa?” lúc này, Lâm Úc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-ngot-ngao/1738842/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.