Ngày hôm sau lúc sắp đến giờ tan tầm, Tần Vũ Dương từcửa sổ phòng làm việc nhìn xuống, quả nhiên thấy được Mạc Sính Dã và Liễu VậnCa. Hai người bọn họ không biết đang nói cái gì, sau lại là Mạc Sính Dã lôi kéoLiễu Vận Ca nhét vào trong xe cách đó không xa, rất nhanh nghênh ngang rời đi.
Tần Vũ Dương cầm lấy cái ly, không khỏi bật cười. Mộtvài năm sau, khi Tần Vũ Dương và Cố Mặc Hàm nói đến một màn này, tự đáy lòngcảm thán, Liễu Vận Ca quả nhiên là kiếp nạn của Mạc Sính Dã, hơn nữa còn là anhta tự nguyện mắc câu.
Rất nhanh liền thấy chiếc xe kia đánh xe lưu loát dừngở dưới lầu, sau đó di động vang lên, khóe miệng Tần Vũ Dương không tự giác conglên, nhận cuộc gọi.
Ngồi vào trong xe, Tần Vũ Dương hỏi anh: "Sinhnhật của Mạc Sính Dã em có cần tỏ chút thành ý hay không ?"
Tan tầm giờ cao điểm, trên đường cái nhiều người nhiềuxe, Cố Mặc Hàm chuyên tâm chú ý tình huống giao thông phía trước,"Không cần, cậu ấyđâu có thiếu cái gì, mọi người cùng nhau náo nhiệt vui vẻ là được rồi."
Tần Vũ Dương bỗng nhiên quay đầu, "Anh vàMạc Sính Dã ai lớn hơn?"
"SínhDã lớn hơn."
"Sáungười bọn anh ai lớn nhất?"
Cố Mặc Hàm vừa định nói lại bị Tần Vũ Dương cắt ngang:"Đừng nói, để emđoán."
Cố Mặc Hàm sủng ái cười cười: "Đoánđi."
Tần Vũ Dương cau mày trầm tư suy nghĩ, "Ừ,Doãn Đông Tuân lớn nhất, có phải không?"
Cố Mặc Hàm gật gật đầu.
"Sauđó là, Thạch Lỗi, Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-mai-khong-quen/3020929/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.