Dự án hợp tác của Phong Hoa và Đằng Đạt lần thứ haiđược đăng lên tin tức hằng ngày, Tần Vũ Dương bận rộn cho tới trưa ngay cả nướcbọt cũng không có thời gian để nuốt, toàn bộ sự chuẩn bị trước kia đã bị đảolộn, biến thành rườm rà lẫn lộn. Khi điện thoại của bà Tần gọi tới thì Tần VũDương đang vùng vẫy giữa một đống văn kiện.
Cô dùng bả vai kẹp di động: "Alô,mẹ à."
Bà Tần dùng giọng nói ôn nhu trước nay chưa có nói lờidạo đầu không thay đổi: "Congái hả, con trai bác Trầm con mới đây từ Anh trở về, dành chút thời gian cáccon gặp gỡ đi?"
Tần Vũ Dương vừa lật văn kiện vừa không tập trung trảlời:"Chínhlà cái cậu bé mập so với con còn thấp hơn nửa cái đầu?"
"Đólà hồi nhỏ, bây giờ người ta vừa cao vừa gầy, dáng vẻ rất hoạt bát."
"Mẹ,gần đây con có một vụ lớn phải làm, rất là bận, làm sao có thời giờ được, lần sauđi, lần sau nghỉ phép con nhất định báo cho mẹ biết, cứ như vậy đi, con bỏ máynha."
Tần Vũ Dương từ trên vai cầm lại điện thoại, ném ởtrên bàn, lại vùi đầu vào văn kiện. Rất nhanh điện thoại lại vang lên, cô nhìncũng không nhìn liền nhận: "Mẹ, con thật sự bận nhiều việc, lầnsau nghỉ phép bất luận ngài sắp xếp bao nhiêu vụ xem mắt con nhất định sẽ đi cóđược không?"
Đầu bên kia điện thoại nửa ngày cũng không có thanhâm, lát sau lại truyền đến tiếng cười nhẹ nhàng: "Sao vậy, vẫn còn xemmắt? Chẳng lẽ tôi đối tượng xem mắt này làm em không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-mai-khong-quen/3020901/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.