Khi Cố Mặc Hàm được sinh ra, anh trai Cố Mặc Thần củaanh đã được bốn tuổi, anh ấy cảm thấy em trai mình là cục cưng dễ thương nhấttrên đời. Bà Cố nói với Mặc Thần là anh trai phải chăm sóc em trai thật tốt,không để cho người khác bắt nạt nó. Sự thật chứng minh, lo lắng của bà Cố làtuyệt đối dư thừa, Cố Mặc Hàm làm sao có thể bị người ta bắt nạt được, nó khôngbắt nạt người ta là đã tốt rồi.
Khi Cố Mặc Hàm tập tễnh học đi thì quen với Thạch Lỗihơn anh sáu tháng tuổi, từ đó trở đi Thạch Lỗi liền bắt đầu dỗ dành dụ dỗ CốMặc Hàm tập nói gọi cậu ta một tiếng anh Đầu đá, nhiều năm sau đó Thạch Lỗi đốivới chuyện này hối hận không thôi.
Ngày đầu tiên Cố Mặc Hàm và Thạch Lỗi đi nhà trẻ thìđã quen được Doãn Đông Tuân, Lý Thanh Viễn, Mạc Sính Dã cùng Hà Văn Hiên ở cùngchung một đại viện, sáu người mới quen đã thân thiết, chỉ tiếc là không đượcgặp sớm hơn, rất nhanh hoà cùng một khối, cũng thành công chọc ghẹo tất cả nữsinh trong lớp đều khóc. Buổi tối đó, trong đại viện có tiếng gào khóc khôngngừng của trẻ con. Cố Mặc Hàm nắm lấy tay áo của anh trai khóc sướt mướt hỏianh trai: "Anh,tại sao ba lại đánh em? Tại sao những đứa con gái đó cũng khóc?" Đứa trẻ Cố Mặc Thần gãi cái đầu nhỏ của mình khôngbiết phải giải thích như thế nào với em trai.
Từ từ lớn lên Cố Mặc Hàm dần dần nổi bật lên bản chấtHỗn Thế Ma Vương của mình. Mỗi ngày sáu người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-mai-khong-quen/3020868/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.