Nó bước vào khu cao cấp, lúc đó mọi người mới chú ý đến nó. Vì khi ấy chỉ có những người lão luyện hoặc là khu tập của thiếu chủ và những người thân cận mới có thể sử dụng. Lần này lại là một cô nhóc, nhỏ bé hơn nữa lại xinh đẹp như vậy. bước vào, máy móc bắt đầu nhận diện rồi hoạt động. Khuôn mặt nó lạnh dần và rồi là đáng sợ. nó không những né tránh mà còn đỡ đòn một cách điêu luyện. kết thúc, nó phủi nhẹ tay, khuôn mặt tĩnh lặng. Bỗng một tiếng vỗ tay vang lên, rồi theo đó rất nhiều tiếng vỗ tay. Một giọng nói trầm lặng mà lạnh băng cất lên:
- rất tốt, không hổ danh là sát thủ của gia tộc Kiwase.
Ra là hắn, hắn về lúc nào mà nó không hay nhỉ. (thì tập khí thế quá mà) nó không nói gì, nhẹ cười đáng yêu, hoàn toàn trái ngược với vẻ đáng sợ ban nãy.
- không đến nỗi vậy đâu, chỉ là cố gắng tập thôi, cơ mà thiếu chủ về rồi à.
- Gì đây. Hắn ngửi thấy mùi nguy hiểm đâu đây nha.
- Không có gì mà. Di thôi mình lên nhà nha.
- A ừ
Thế là nó lơn tơn đi lên nhà. Hắn cũng theo lên, có cảm giác không an toàn nha. Từ trước đến giờ nó có bao giờ quan tâm hắn vậy đâu. Chắc là quậy chuyện gì rồi đây. Hắn đau đầu nghĩ đến chuyện nó tốt với hắn, thật mệt nha. Lúc nó lạnh thì cũng mệt mà nóng cũng mệt. chắc là hắn quá đa cảm thôi. Hắn ngồi dưới nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-kho-nguoi-toi-yeu-la-em/2739708/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.