Sau khi ăn cơm xong, Tiêu Thịnh như con gà bị cắt tiết, tản bộ cũng không yên, đi chừng mười phút liền xách mông chạy về phòng, vọt tới trước máy tính, bô lô ba la bày tỏ sự hưng phấn của mình.
Thụ quân – Kiêu: Chúng tôi hôn gián tiếp rồi!!!!!
Công quân – Phong lưu quân: = =|||
Biên kịch – Một mục nửa dòng: ……
Kế hoạch – Nghe gió là mưa: Cú mèo, cậu mấy tuổi rồi?
Thụ quân – Kiêu: Sao chứ? Chuyện này rất kích động đó! Đám các người chẳng ai hiểu gì về tình yêu nồng cháy cả.
Quần chúng – Nhất phu đương quan: Từ năm mười ba tổi, tôi đã không còn vì một cái hôn mà kích động ╮(╯▽╰)╭ Còn là hôn gián tiếp nữa, Kiêu mĩ nhân, cậu quá lạc hậu rồi.
Thụ quân – Kiêu: Tên tra công đáng chết nhà anh không có quyền lên tiếng.
Quần chúng – Nhất phu đương quan: Kì lạ, không phải nói Kiêu mĩ nhân là YD thụ sao? Lúc nào lại trở nên ngây thơ như vậy? Đúng rồi, đoạn H cậu thu, tôi vừa nghe xong.
Thụ quân – Kiêu: …… Cảm giác như thế nào?
Quần chúng – Nhất phu đương quan: ╮(╯▽╰)╭ Rất nóng bỏng, có điều thanh âm vẫn không êm tai bằng tôi.
Kế hoạch – Nghe gió là mưa: = =|||
Mỹ thuật – Không biết vẽ: Tiếng thở dốc của nhị Quan (1) thật làm cho người ta huyết mạch phun trương == Nhưng anh là thở dốc, Kiêu thụ là rên rỉ, lĩnh vực bất đồng không thể so sánh.
Kế hoạch – Nghe gió là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-giong-chut-cach-tuong-co-tai-do/2979809/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.