Kịch bản:
【 Trong hành lang 】
Cát Cường: 【Có tiếng bước chân】(nội tâm, có vẻ uể oải) Haizz, cuối cùng cũng giải quyết xong cái án tử kia, bốn giờ sáng mất tiêu rồi! May mà cục cho nghỉ ngơi một ngày.
Tiêu Thịnh: 【Bên trong căn phòng đóng kín cửa, âm thanh xa xa, không nghe rõ】(kêu thảm thiết) A——-
Cát Cường: 【Tiếng bước chân dừng lại】(cả kinh) A? Tiếng gì thế? 【Dính sát vào cửa tỉ mỉ nghe】
Tiêu Thịnh: 【Bên trong cánh cửa, nghe không rõ】(tiếng kêu khóc tê tâm liệt phế, nức nở) Buông! Ông muốn làm gì! Buông ra! Buông ra! Đừng động vào tôi! Đừng mà! Đừng mà… Ông đừng làm thế… Mau buông tôi ra! Cứu tôi với… Tôi xin ông… Buông ra! A—- Ông là đồ cầm thú! A——
Cát Cường: 【Song song với câu “Đừng mà!”】(nội tâm, cả kinh) Trời ạ! Là Tiêu Thịnh! Cậu ấy… Cậu ấy đang bị… Bị người ta cưỡng X! (nội tâm, giận dữ) Tên nào mà lớn gan như vậy, dám động đến cậu ấy! Chết tiệt, cửa không mở được! 【Có tiếng bước chân gấp gáp】Chỉ có thể nhảy qua từ sân thượng! Mong là còn kịp!
【Mở chốt cửa, chạy vội tới ban công, bay qua lan can, nhào vào ban công sát vách, đạp vỡ cửa sổ, tiếng đổ vỡ vang lớn, kéo rèm cửa, tiếng rên rỉ im bặt】
Cát Cường: 【Nhảy xuống đất, rút súng, lên đạn】(hét lớn) Không được cử động, cảnh sát đây!
【Thế giới vắng vẻ không tiếng động, chỉ có tiếng gió thổi rèm cửa bay phần phật = =】
Cát Cường: (dại ra) Cậu, cậu không có việc gì chứ? (nội tâm, kinh ngạc)
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-giong-chut-cach-tuong-co-tai-do/2979785/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.