Editor: Yang Hy.
Trong KTV, mọi người đến thở cũng không dám thở mạnh.
Trì Nhất Minh đang rất tức giận, cậu đạp trợ lý một cước: "Một đứa con gái cũng không tìm thấy, đồ phế vật."
Cậu giữ chứng minh thư của Khương Tuệ nên tất nhiên không thể đi máy bay, nhưng cô có thể đi đâu chứ?
Tiểu Vi sớm đã có mắt mà rúc vào một góc, vừa rồi cô ta và Trì Nhất Minh cùng nhau khi dễ cô gái kia, khi đó cô ta cho rằng Trì Nhất Minh rất ghét người này, nhưng cô ta tiêu rồi, cái bộ dáng phẫn nộ lại lo âu của Trì Nhất Minh, tất cả mọi người đều là lần đầu tiên nhìn thấy.
Trì Nhất Minh đã âm u đưa mắt nhìn cô ta vài lần, Tiểu Vi co rúm lại, rất sợ cậu sẽ tìm mình tính sổ.
Không ai dám trêu vào cậu ta.
Nhưng đến bốn giờ sáng vẫn chưa tìm được người, vẻ mặt của Trì Nhất Minh hiển nhiên đã không còn trấn định.
Mấy người đàn ông sờ sờ mũi: "Trì thiếu, cũng đã trễ thế này, ngài xem..."
Trì Nhất Minh lạnh lùng cười: "Không tìm thấy người, không ai được đi."
Trong lòng mọi người đều mắng thầm, chỉ có thể bất đắc dĩ kêu người giúp cậu ta tìm.
Nhưng mãi cho đến hừng đông, Trì Nhất Minh vẫn không có tin tức của cô.
Tiểu Vi cuộn tròn trên sô pha, ngủ như những người khác.
Cô ta mơ mơ màng màng mở mắt, bị đôi mắt âm u kia làm cho hoảng sợ đến tỉnh ngủ.
"Trì, Trì thiếu."
"Cô ngủ ngon thật."
Sắc mặt Tiểu Vi trắng nhợt: "Em thật sự không chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-em/1248593/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.