Editor: Yang Hy.
Mùa xuân năm 2007, vạn vật sống lại, Khương Tuệ thật cẩn thận ló đầu ra khỏi đại viện, ngoài cửa không một bóng người.
Cô nhẹ nhàng thở ra.
Từ lúc Trì Yếm rời đi đã là hai tháng, khoảng thời gian này Trì Nhất Minh thường hay nhảy ra dọa cô, làm cô hoảng sợ lại tức giận. Trì Yếm đi rồi, cậu ta như tìm thấy niềm vui, ngày ngày đến xem bộ dáng tức giận của cô.
Hôm nay còn phải về trường đi học, sân nhà Khương Tuệ trống rỗng không người, khép cửa lại rồi đi bắt xe buýt.
Sáng sớm không khí cực kỳ tươi mát, trong khoảng thời gian này đã xảy ra không ít chuyện. Cũng may thân thể của ba và bác cả đều đang dần dần hồi phục, trạng thái tinh thần của bác gái cũng tốt lên.
Cô bước ra khỏi đại viện tường xanh ngói đỏ, hoa trên đường đã nở rộ, những màu sắc động lòng người nhất của mùa đang tranh nhau tràn ra trước mặt cô.
Một chiếc xe đạp phóng nhanh đến, rồi đột nhiên xoay chuyển, đôi chân dài chống xuống, xe đạp ngừng lại.
Khương Tuệ nhịn lại tiếng hét vì suýt chút nữa bị đụng trúng, lạnh mặt nhìn cậu ta.
Giọng nói càn rỡ của Trì Nhất Minh chứa ý cười: “Thấy anh đây có vui không?”
Nếu cô có thể, thật sự muốn dùng gạch đập nát cái bản mặt này. Nhưng Khương Tuệ chịu khổ không ít, Trì Nhất Minh không làm gì cô, cô tất nhiên cũng sẽ không tự mình chuốc khổ, cô kéo chặt dây đeo balo, đi vòng qua người cậu.
Hai chân Trì Nhất Minh chạm đất, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-em/1248590/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.