Editor: Yang Hy. 
Sau khi Khương Tuệ giặt quần áo xong, cô ăn cơm trưa với Khương Thủy Sinh. 
Tháng bảy mùa hè oi bức, bên ngoài nắng rất to, thể chất Khương Tuệ lại sợ nóng, cô định buổi tối sẽ trả lại kính vạn hoa. 
Đến khi chân trời biến thành màu hoa hồng mỹ lệ, cô mới ra ngoài. 
Đại viện Tôn gia đang đóng, cô tiến lên gõ cửa. 
Tôn Tiểu Uy nằm trên ghế, nhắm mắt lại không dao động. 
Tôn Thần vừa muốn đi mở cửa, Đoạn Linh nâng cằm, nói với Trì Yếm: “Anh chết rồi sao, còn muốn chú tôi phải tự mở cửa à.” 
Trì Yếm không nói một lời đi mở cửa, Tôn Thần nhíu mày, dù sao cũng không phải con nhà mình nên không thể răn dạy, hắn nghiêm khắc nói: “Tiểu Linh.” 
Đoạn Linh mếu máo, không nói gì nữa. 
Người thân của cô ngoại trừ ba cũng chỉ có người cậu này, ở trước mặt bọn họ, cô ta vẫn nguyện ý thu liễm tính tình của mình một chút. 
Trì Yếm mở cửa, cô bé ngoài cửa ngửa đầu nhìn anh, hoàng hôn lưu lại những tia nắng ôn nhu trên người cô, cô không nhịn được nói: “Trì Yếm?” 
Nghe thấy giọng cô, Tôn Tiểu Uy đang nằm trên ghế nhảy dựng lên, muốn chạy ra nhưng lại biến thành bước chân kiêu ngạo, chầm chậm đi ra ngoài cửa. 
Đoạn Linh nhíu mày, em họ của cô ta luôn luôn mắt cao hơn đầu, hiện tại kích động như vậy, quỷ cũng nhìn ra có chỗ không đúng. 
Trì Yếm rũ mắt nhìn cô, thấp giọng “Ừm” một tiếng. 
Tôn Tiểu Uy đẩy Trì Yếm ra: “Khương Tuệ, sao cậu lại tới đây?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-em/1248552/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.