Editor + Beta: Yang Hy.
Trì Yếm vốn không tức giận, nhưng mèo thủy tinh kia rốt cuộc vẫn là không đưa. Tháng chín sắp đến, Đái Hữu Vi gọi điện thoại hẹn anh ra ngoài uống rượu.
Hai thiếu niên ngồi ở chợ đêm, Đái Hữu Vi vừa uống vừa khóc: "Trần Ngọc Phương hôm nay kết hôn với Lý Đông. Anh vốn cho rằng mình có cơ hội, bóng đèn nhà cô ấy hỏng là anh đến thay giúp, máy giặt anh mua cho cô ấy, anh mua váy, mua vòng cổ, thậm chí đến tiền phòng. Anh cho rằng sửa xe thêm hai năm, tích cóp nhiều tiền một chút, Trần Ngọc Phương sẽ gả cho anh, nhưng cô ấy vẫn gả cho Lý Đông."
Trì Yếm biết loại chuyện này an ủi không có tác dụng gì, Đái Hữu Vi ngày thường vô cùng keo kiệt, cũng thích lười nhác, nhưng hắn thật sự rất thích Trần Ngọc Phương, thời điểm Trần Ngọc Phương đi ngang qua, những việc nặng nhọc dơ bẩn Đái Hữu Vi đều làm cho cô ta, hy vọng cô ta có thể thấy nỗ lực của hắn.
Hốc mắt Đái Hữu Vi đỏ lên: "Anh đi hỏi cô ấy vì sao, cô ấy chê anh không có tiền đồ." Hắn cúi đầu nhìn đôi tay của mình, "Nỗ lực của anh trong mắt cô ấy xem ra là không có tự tôn đê tiện rồi, Lý Đông mở một tiệm cơm nhỏ, cô ấy liền gả cho Lý Đông. Vì sao chứ, thế giới này thực dụng như vậy, mặc kệ nỗ lực như thế nào, trước sau cũng không thoát khỏi được gông xiềng."
Trì Yếm trầm mặc không nói.
Đái Hữu Vi lại mở một chai bia, nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-em/1248549/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.