Lục Chi Châu bỗng trở nên bối rối vì sự dịu dàng của cô, xoa đầu cô hỏi lại:: “Tại sao lại phải xin lỗi?”
“Anh nghe nhầm rồi, em nói em…”
Trì Vi hơi ngừng lại, nhẹ nhàng thốt ra ba chữ bên tai anh: “Em yêu anh.”
Lục Chi Châu khẽ cười, ngón tay khẽ miết đôi môi đỏ của cô: “Sao hôm nay cái miệng nhỏ nhắn lại ngọt thế này.”
Anh hôn lên đôi mắt cô: “Thưởng cho em một cái.”
Hiếm lắm mới thấy Trì Vi không cãi vã với anh, cô ngước đầu, vui vẻ đung đưa hai chân, cô nói: “Thêm một cái nữa.”
Lục Chi Châu cưng chiều nhéo mũi cô, cúi đầu xuống hôn môi cô.
Nghĩ đến chuyện đây là nhà ông ngoại nên anh vẫn còn kiềm chế lắm, ôm cô xuống tầng, nói: “Đi nào, chúng ta xuống tầng chơi.”
Đinh Mộng Hiên vừa lên tầng đã thấy hai người bước ra khỏi phòng.
“Sầu riêng ba đồng, sao mặt chị lại đỏ thế này.” Cô gái nhỏ chớp chớp đôi mắt to tròn đen láy hỏi Trì Vi.
Trì Vi ho nhẹ một tiếng: “Trong phòng hơi nóng nên mặt chị đỏ.”
“À.” Đinh Mộng Hiên cũng không nghĩ nhiều, nói: “Sầu riêng ba đồng, chị mau xuống tầng đi, chị đi có một lúc mà ông ngoại nhắc đến chị ba lần luôn.”
“Bọn chị xuống ngay đây.” Trì Vi nói: “Mộng Hiên, em gọi chị Vi Vi là được rồi.”
Gọi cô là “Sầu riêng ba đồng” làm cô không thích ứng được.
“Được nha!” Đinh Mộng Hiên vui vẻ gọi một tiếng: “Chị Vi Vi.”
Lục Chi Châu đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-em-yeu-em-cung-chieu-em/2179067/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.