Dù sao Trì Vi cũng biết thân biết phận, sao Trương Hiên có thể thích cô được cơ chứ, cô nói vậy cũng chỉ để chọc tức Lục Chi Châu mà thôi. Nhìn anh nghiến răng nghiến lợi vì tức, thế là coi như đã trả thù thành công, Trì Vi tiếp tục than:
“Ầy dà, nếu biết Trương Hiên sớm hơn một chút thì tốt biết mấy.”
Lục Chi Châu hiểu cô đang bóng gió chuyện gì, nắm lấy cằm cô:
“Nếu biết sớm hơn thì sao?”
Trì Vi nhún vai: “Ai biết được. Anh ấy là nam thần của em, em cũng không dám đảm bảo em sẽ không thích anh ấy”
A!
Lục Chi Châu cười nhạt, cơn ghen trong lòng bùng lên nhưng không có chỗ phát tiết, thế là anh liền xoay người Trì Vi lại rồi cắn lên lưng cô.
Trì Vi bị ép lên vách tường, bả vai bị anh đè gắt gao, cô đau đến mức phải kêu thành tiếng mà anh vẫn không định thả ra, anh cứ cắn cô mãi đến khi lưu lại vết răng mới chịu thôi.
“Lục Chi Châu!”
Trì Vi cau mày gọi tên anh, vừa dứt lời thì bị anh xoay người lại.
“Em sẽ thích anh ta?”
Quả nhiên anh coi lời cô nói là thật, trong đôi mắt sâu thẳm như hồ nước kia phảng phất tia tức giận trôi lơ lửng.
Biết anh giận thật, Trì Vi cũng không muốn chọc anh nữa, nói tiếp:
“Em nói chọc tức anh thôi.”
Lục Chi Châu nhìn chằm chằm cô một hồi, cuối cùng cũng đứng thẳng người buông Trì Vi ra.
Anh lấy điện thoại Trì Vi từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-em-yeu-em-cung-chieu-em/2179040/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.