"Đánh răng xong rồi thì anh nên đánh cả phổi của mình đi."
"Sao giọng em nghe đanh đá thế?"
Lục Chi Châu đưa tay nắm lưng ghế, xoay ghế lại để Trì Vi đối mặt với mình, tựa nửa người lên ghế hỏi cô:
"Ai chọc em à?"
Trì Vi: "Không ai cả."
"Em đừng giận mà."
Lục Chi Châu dừng một chút, lại nói:
"Tối nay ăn sầu riêng không? Anh lại quỳ nhé?"
Trì Vi vừa bực mình vừa buồn cười, trợn mắt nhìn anh một cái, nói: "Hình như Tư Không Lương đang mon men tiếp cận chị gái em"
May quá nguyên nhân không bắt nguồn từ anh, Lục Chi Châu hỏi: "Sao em lại nói thế?"
"Lúc tối em đến thăm chị thì gặp phải anh ta."
Lục Chi Châu như nhớ tới cái gì: "Vết xước trên trán anh ta là do em làm à?"
"Ừm"
Bảo sao tối nay Tư Không Lương luôn mang bộ mặt u ám nhìn anh.
Thấy Lục Chi Châu không nói gì, Trì Vi nhíu mày:
"Sao, đau lòng cho người anh em của anh à?"
"Em đánh bằng tay nào?"
Nghe anh hỏi như vậy, Trì Vi cũng không suy nghĩ nhiều, theo bản năng giơ tay phải lên: "Tay này"
Lục Chi Châu nắm tay cô, vừa xoa vừa thổi, hỏi:
"Còn đau không?"
Con người này thật là...
Càng ngày càng không đứng đắn.
Trì Vi rút tay về: "Anh nói xem rốt cuộc Tư Không Lương có ý gì đây? Anh ta biết rõ đó là chị gái em mà."
"Có lẽ lần này cậu ta động tâm thật rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-em-yeu-em-cung-chieu-em/2179023/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.