Rất nhanh liền tới nhà của Tư Không Lương, Trì Vi đi thang máy lên lầu, gõ cửa một lúc lâu mới có người ra mở cửa.
Tư Không Lương trên người mặc quần áo ở nhà, tóc vẫn còn dính nước, hẳn là mới tắm xong.
Trì Vi hỏi anh ta:
"Chị tôi đâu?"
Tư Không Lương né ra để cô đi vào, anh ta dựa vào khung cửa khoan thai nói:
"Đang tắm."
Trì Vi nhanh chóng xoay người nhìn anh ta:
"Anh nói gì!"
Biết cô hiểu lầm, Tư Không Lương cũng không giải thích, anh ta đóng cửa rồi thơ ơ lặp lại một lần:
"Chị cô đang tắm ở bên trong."
Mắt Trì Vi híp lại, thanh âm bỗng nhiên cũng lạnh xuống:
"Tư Không Lương, tôi cảnh cáo anh, đó là chị tôi, anh tốt nhất nên cách xa chị ấy một chút!"
"Cô cảnh cáo tôi á?"
Bị một tiểu nha đầu lên giọng dạy dỗ, Tư Không Lương cảm thấy có chút buồn cười:
"Cô dựa vào cái gì mà muốn cảnh cáo tôi? Lục Chi Châu à?"
Đúng là như vậy, nếu không thì cô lấy đâu ra khí thế bức người như vậy chứ.
Khóe miệng Trì Vi giương lên một nụ cười, cô tiến lên phía trước mấy bước, nhìn chằm chằm vào Tư Không Lương.
Không biết tại sao, Tư Không Lương bị cô nhìn đến sởn gai ốc, nỗi lo lắng bồn chồn không ngừng tăng lên.
Anh ta vừa định nói gì đó, không ngờ giây tiếp theo, vang theo một tiếng "Uỵch", Tư Không Lương bị đẩy ngã về đằng sau đập vào vách tường. Cùng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-em-yeu-em-cung-chieu-em/2179007/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.