Điện thoại là chị gái gọi tới, Trì Vi đi tới góc hành lang nghe điện.
"Vi Vi, nếu ba mẹ có gọi điện thì em nhất định đừng nghe máy."
Trì Dao thở dài, lại nói:
"Nếu bọn họ nói cần tiền chữa bệnh hay gì gì đại loại vậy, em tuyệt đối đừng tin, đều là gạt người."
Không cần nói tiếp Trì Vi cũng đoán được, lí do sâu xa của việc này, lại là vì cậu con trai bảo bối của bọn họ.
Trì Vi cũng không quá để ý chuyện này, cô hỏi chị:
"Chị, khi nào thì chị tới thành phố A?"
Đầu bên kia điện thoại im lặng một hồi, mãi sau Trì Dao mới lên tiếng:
"Vi Vi, em đừng xía vào, chuyện của chị thì chị sẽ lo."
Giọng nói của Trì Dao vô cùng buồn tủi, Trì Vi căng thẳng hỏi lại:
"Chị nói vậy là có ý gì, không phải chị ly hôn với ông ta rồi sẽ tới thành phố A sao?"
"Ông ta sẽ không ly dị."
"Không được, chị phải ly dị với ông ta! Chị không thể để cả đời mình bị lão già như vậy làm hỏng được!"
Trì Vi có chút kích động, cô hít sâu một hơi, nói tiếp:
"Chị, chúng ta đem tiền trả lại cho ông ta, trả gấp đôi cũng được, chỉ cần ông ta đồng ý ly dị."
"Vi Vi, chị lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?" Trì Dao thở dài. Thời điểm gả ra ngoài, cô liền biết mình không còn đường lui rồi.
"Chuyện tiền nong chị không cần quan tâm, tóm lại, chị phải cùng ông ta ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-em-yeu-em-cung-chieu-em/2178986/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.