Bạn đang đọc truyện Nhớ Em Thành Bệnh của tác giả Hương Trư Cách Cách. Ngày Giang Trì Ý cầu hôn, quỳ một gối xuống trước mặt Thẩm Nhu, lại ôn nhu nâng tay cô, đến gần hôn nhẹ lên môi.
Thâm tình trong mắt chỉ có cô, “Thẩm Nhu, cảm ơn em mười năm yêu anh, quãng đời còn lại anh nhất định sẽ không phụ em.”
Có lẽ là hứa hẹn rất đẹp, cho nên tận mắt nhìn Giang Trì Ý và bạch nguyệt quang của anh ta hôn nhau nồng nhiệt ngay cửa phòng tân hôn của mình, Thẩm Nhu chạy trốn.
Cô muốn làm như tất cả mọi chuyện chưa từng xảy ra, cho đến ngày hôn lễ đó, bạch nguyệt quang của Giang Trì Ý không mời mà đến.
Thẩm Nhu rốt cuộc cũng chết tâm.
Cố nén bi thương, cô lấy khăn voan mỏng trêи đầu xuống đưa cho Giang Trì Ý.
Đoan trang cười nói, “Thật xin lỗi, hình như tôi đã tự lừa mình dối người.”
“Làm lốp dự phòng của anh mười năm qua đã quá đủ rồi.”
Sau đó bỏ đi thong dong mà tiêu sái.
Giang Trì Ý xấu hổ và tức giận không thôi.
Nếu yêu thích những câu chuyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Người hay Bé Con, Chú Không Thể Chờ.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.