Chương 65
Cùng với những cơn mưa phùn dai dẳng, thời gian dần dần bước sang tháng Tư.
Trước và sau tiết Thanh Minh, thủ đô luôn phải trải qua cái rét đậm cuối xuân, những ngày lộng gió gần đây đưa cả thành phố trở về cái lạnh thấu xương của tháng Mười hai mùa đông khắc nghiệt.
Mấy ngày đó, câu nói nhiều nhất mà Từ Tri Tuế nói với Kỳ Nhiên là —— em không chết lạnh trong trời đông giá buốt, nhưng lại chết rét trong gió lớn cuối xuân. Kỳ Nhiên nghe xong chỉ mỉm cười không nói gì, sáng sớm ra ngoài lại yên lặng ôm cô vào lòng, dùng cơ thể của mình chắn gió cho cô.
Do thay đổi ca làm việc nên tiết Thanh Minh Từ Tri Tuế có hai ngày nghỉ, điều này cũng giúp cô có được chút thời gian nghỉ ngơi sau một tháng xoay mòng mòng.
Xế chiều ngày nghỉ, Tần Di nghỉ phép về Bắc Kinh, hẹn cô cùng ăn cơm tối, Từ Tri Tuế vui vẻ đồng ý.
Buổi chiều bệnh nhân rất ít, vốn đến giờ tan ca là có thể quẹt thẻ rời đi, không ngờ tạm thời có một cô bé gầy gò tiều tụy đi vào, đại khái là trong lòng quá nhiều tâm sự, sau khi nhìn thấy bác sĩ thì không nhịn được nữa mà sụp đổ bật khóc. Đối mặt với sự ân cần hỏi thăm bệnh tình của Từ Tri Tuế, cô bé lại đau khổ không nói nên lời.
Từ Tri Tuế đành phải trấn an trước, chờ cô bé ổn định tâm trạng rồi mới tiến hành kiểm tra. Chờ làm xong mọi thứ, cô thay áo blouse
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-em-da-nhieu-nam/3362489/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.