Chương 42
Từ Tri Tuế đi tới căn tin mới nhớ ra phần canh gà buổi sáng cô đã thêm muối hai lần, ba giờ sáng cho vào nồi hầm chậm thì thêm một lần, buổi sáng thức dậy trong lúc mơ mơ màng màng lại thêm một lần, vì ra ngoài quá vội nên cũng quên nếm thử mùi vị thế nào.
May mà Kỳ Nhiên còn uống hơn nửa bát trước mặt cô, thật sự đã hơi làm khó anh.
Nhưng điều này cũng chứng minh cô thật sự không có tài nấu nướng, lần sau vẫn nên vứt bỏ lòng trắc ẩn dư thừa của mình, đừng nghĩ đến việc đưa canh dinh dưỡng gì đó nữa, buông tha cho Kỳ Nhiên cũng buông tha cho chính cô.
Lấy cơm xong, cô chọn một góc yên tĩnh ngồi xuống, còn chưa ăn được hai miếng thì Phùng Mật đã hùng hổ bưng khay cơm đi về hướng cô, đôi mắt hạnh sáng lấp lánh, nụ cười trên mặt khác với thường ngày, mang theo một loại phấn khích và vui mừng khó tả.
“Bác sĩ Từ, hỏi cô chuyện này nhé!” Phùng Mật ưỡn mặt cười ngây ngô, gắp một cái đùi gà thật to vào bát Từ Tri Tuế như muốn lấy lòng.
Đây không phải là phong cách thường ngày của cô ấy, vốn là một kẻ tham ăn thâm niên, Phùng Mật chưa chắp tay nhường thức ăn mình thích nhất cho ai bao giờ. Trong lòng Từ Tri Tuế lập tức rung lên hồi chuông báo động, nghĩ thầm đừng bảo cô gái này lại muốn hỏi cô tin đồn gì đó nhé.
Cô bình tĩnh gắp đùi gà bỏ lại bát cô ấy: “Không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-em-da-nhieu-nam/3358171/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.