Chương 37
Chưa có bữa tiệc nào dày vò như hôm nay.
Từ Tri Tuế rõ ràng ngồi trong phòng karaoke nơi ánh đèn mờ ảo và âm nhạc huyên náo, nhưng cô lại cảm thấy mình giống như con kiến bị đốt trên chảo nóng, ngồi cũng không được mà đứng cũng không xong, cười cũng không phải mà khóc cũng không hợp lý.
Sự bồn chồn của cô bắt nguồn từ việc cô không biết tại sao lúc này mình lại hoảng hốt.
Kỳ Nhiên đã rút khỏi trò chơi nhàm chán kia, chai rượu trước mặt lại trống rỗng. Mỗi khi nghe thấy tiếng anh rót rượu, lòng Từ Tri Tuế lại càng rối loạn.
Cô ép mình lờ đi sự tồn tại của người này, nhưng khi bản thân vô thức thả lỏng, trong đầu sẽ có hai giọng nói giằng co kịch liệt.
Một giọng nói hỏi: Tại sao anh lại tự rót cho mình? Vừa rồi anh đã uống đủ rồi, uống nữa liệu có xảy ra chuyện gì không? Nếu thật sự say thì lát nữa làm sao về nhà?
Một giọng nói khác nói: Mặc kệ anh đi, muốn uống thì cứ để anh uống, không phải vẫn còn Tống Nghiễn lái xe cho anh sao? Cùng lắm thì gọi lái thuê là được.
Từ Tri Tuế cảm thấy có lẽ mình cũng say rồi, nếu không sao lại phiền lòng như thế?
Cô rất cần hít thở chút không khí, bèn xách túi đứng dậy đi toilet.
Giữa chừng, cô nhận được điện thoại của Tạ Thư Dục, nói Tạ Thành Nghiệp có một phần tài liệu nhờ anh ta mang đến cho cô, hỏi cô đang ở đâu.
Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-em-da-nhieu-nam/3358166/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.