Chương 22
Chạng vạng tối, Bùi Tử Dập gọi Kỳ Nhiên cùng đến quán ăn bên ngoài trường học ăn một bữa.
Trường trung học số 6 không cho phép học sinh ra ngoài ăn cơm trong giờ học, nhưng trên có chính sách dưới có đối sách, phía sau bãi đỗ xe của trường học có một bức tường đổ vài viên gạch, thấp hơn nhiều so với những nơi khác, một số nam sinh vóc dáng cao và sức bật tốt thường từ đây nhảy ra ngoài cải thiện bữa ăn.
Lúc mới lên cấp 3, dạ dày của Bùi Tử Dập rất xoi mói, không quen ăn thức ăn trong căn tin, thường xuyên kéo Kỳ Nhiên và Tống Nghiễn ra ngoài ăn. Sau đó bố Bùi giảm bớt tiền tiêu vặt của cậu ta, căn tin cũng đã cải thiện khẩu vị sau nhiều lần chỉnh đốn, cậu ta mới từ từ sửa lại tật xấu của một công tử bột.
Lần cuối trèo tường là khi nào? Hai người cũng không nhớ rõ lắm, lâu rồi không đến, quanh bức tường đã có thêm mấy hộp gỗ cũ, giẫm lên nó nhảy ra ngoài cũng tiết kiệm được không ít sức lực.
Hai người quen đường quen nẻo đi tới quán ăn trước kia thường xuyên lui tới, gọi hai ba món ăn vặt. Bà chủ quán ăn là người Tứ Xuyên, cho ớt vào như thể miễn phí, vừa ăn vào bụng mấy miếng mà mồ hôi nóng đã chảy ròng ròng, ngày đầu hè được ăn một bữa như vậy cảm giác rất sảng khoái.
Cơm nước xong, Kỳ Nhiên chủ động chạy đi trả tiền, Bùi Tử Dập đè tay móc ví tiền của anh lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-em-da-nhieu-nam/3358151/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.