Chương 2
“Mẹ kiếp, sao lại là cậu ấy?”
Bùi Tử Dập xoa xoa đôi mắt mơ màng, sau khi nhìn rõ khuôn mặt nữ sinh trên bục giảng thì thốt ra tiếng cảm thán kìn nén.
Động tĩnh này thu hút ánh mắt của mấy nam sinh ngồi hàng sau, Kỳ Nhiên cũng quay đầu nhìn cậu ta.
“Cậu quen cậu ấy à?” Tống Nghiễn ngồi phía trước quay lại nhìn cậu ta, nhân cơ hội vùi đầu dưới đống sách cao cao cắn một miếng bánh bao thịt chưa ăn hết.
Bùi Tử Dập nhíu mày “Chậc” một tiếng, biểu cảm trở nên kỳ lạ. Một lát sau, cậu ta cầm lấy đầu bút đâm vào lưng Kỳ Nhiên đang ngồi phía trước bên trái: “Cậu còn nhớ tớ từng nói với cậu là lớp A5 có một nữ sinh trực ban luôn gạt thầy giáo tha cho tớ một mạng không?”
“Ừ.” Kỳ Nhiên lên tiếng, loáng thoáng nhớ có chuyện này.
Tống Nghiễn không hiểu ra sao: “Trực ban gì? Cái gì mà tha cho cậu một mạng?”
“Thì không phải sáng nào tớ cũng đến muộn rồi bị ghi vào ‘bảng vinh quang’ sao? Bởi vì chuyện này mà không ít lần bị thầy Tôn phạt. Có lần tớ đến muộn, nữ sinh trực ban ngoài cửa không chỉ không nhớ tên tớ mà còn giúp tớ che đậy với giáo viên, chuyện như vậy đã xảy ra khoảng chừng bốn năm lần rồi.”
Bùi Tử Dập hất cằm về phía Trừ Tri Tuế đang đứng: “Đó, chính là cậu ấy.”
Tống Nghiễn chăm chú quan sát nữ sinh trên bục giảng, cảm thấy cô khá quen mắt.
“Tớ nhớ ra rồi, cậu ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-em-da-nhieu-nam/3358131/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.