Áng mây thứ 48 : “Trả đũa” không thành công
Con người ta gặp nhau nhờ DUYÊN. Yêu nhau bởi NỢ và chia ly do PHẬN Nếu đã là DUYÊN thì dù có xa cách thế nào cũng tìm đc đường gặp lại Nếu đã là NỢ thì dù có trốn tránh tới đâu cũng không thoát được Và khi đã là PHẬN thì đơn giản không thể chống lại...!!!
Giọt thời gian lắng đọng ngừng kêu vang, tiếng nhè nhẹ của gió vờn tấm rèm cửa dập dìu như múa.
Mái đầu khẽ cuối xuống, gương mặt tối sầm lại, vầng hào quang đen phủ lấy màu trắng tinh khôi nơi bệnh viện.
Nắm chặt tay lại đầy vẻ căm phẫn, dồn hết sức lực vào chân, Triết Minh nhẹ nhàng ngẫng đầu lên và…
RẦM!
Cánh cửa phòng bệnh được mở ra một cách bạo lực, khiến một vài bệnh nhân và y ta ngỡ ngàng nhìn xem.
Nhận được luồng sát khí, không ai dám liếc mắt nữa mà chỉ lẵng lặng lo phần công việc của mình để không chuốc họa vào thân.
Triết Minh giương mắt nhìn “bệnh nhân” như muốn giết người bằng ánh nhìn, cậu bước chậm rãi đến bên giường bệnh, và cũng chậm rãi nói :
_ Yêu nhau?
Vì đang mang thương tích trong mình nên Vĩnh Kỳ không thích đùa với lửa nữa, cậu không muốn mình nằm suốt trong đây. Khóe môi hình thành một nụ cười, Vĩnh Kỳ xua xua tay, liếc mắt sang chỗ khác :
_ À, đùa tí cho vui, cậu thấy không? Bầu không khí trong đây rất ngột ngạt, tôi cần phải vui thì mới mau hồi phục. Còn nữa, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-dang-ghet-em-da-cuop-trai-tim-anh-roi/2429646/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.