Áng mây thứ 41 : Đào tẩu
Vì trái đất tròn...Nên những người yêu nhau sẽ lại về với nhau...Người ta vẫn nói như vậy...Rồi...chợt nhận ra rằng...Niềm tin và thực tế không giống nhau...- Trái đất tròn...Nhưng vòng tròn lại quá lớn...Không phải tình yêu nào...Cũng đủ sức đi hết một vòng ấy!
Bị nhốt mãi trong giang phòng rộng lớn làm cho con người ta cảm thấy nhàm chán. Mọi thứ xung quanh dường như tự động cách ly khỏi tầm mắt của một người thích khám phá thế giới bên ngoài. Bách Nhật thèm khát bầu không khí tự do ngoài kia biết bao.
Một ý nghĩ khá… điên rồ lóe lên.
Chạm rãi bước đến bên cánh cửa đang im lìm, cánh tay rắn chắc đưa lên giữa không trung thật nhẹ nhàng…
Cốc …cốc…cốc..
Chẳng phải chính ông Vương đã nói khi nào suy nghĩ thông suốt thì hãy gõ ba cái vào cánh cửa hay sao!
Ngay lập tức, cánh cửa được mở ra, trước mặt Bách Nhật là một hàng vệ sĩ đang nhườn đường cho cậu xuống lầu.
Bước đến trước mặt ông Vương đang ngồi trên ghế, Bách Nhật trầm ngâm không nói gì.
_ Câu trả lời của con thế nào?
Ngoái người lại đằng sau, ông Vương ma mãnh đưa ra câu hỏi nhỏ làm ai kia khẽ cười nhạt.
Tiến đến trước vài bước để đánh lạc sự chú ý của ông mình, đôi mắt nhìn chăm chăm vào cửa ra vào để xác định khoảng cách.
_ Đương nhiên là….
Khẽ cuối đầu, Bách Nhật nhoẻn miệng cười rồi… chạy thật nhanh ra cửa kèm theo câu trả lời mà cậu đã chốt lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-dang-ghet-em-da-cuop-trai-tim-anh-roi/2429632/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.