-"Ớ ai vậy? Ai bỏ nhà theo ai? Tôi á? Oan quá! Tôi có bỏ đi hồi nào đâu? Hay cậu ám chỉ cái đêm tôi ở nhà trọ không về? Nhưng tôi đi chơi mà, đi xem hát cùng con Quế. Người ta mà cậu nói ở đây là nó ư?"
Ngữ điệu của cậu xem ra không được vui vẻ cho lắm, chắc cậu ghét nó rồi, cậu ghét nó thì mợ sẽ đuổi nó cho cậu đỡ ngứa mắt.
-"Đuổi nó sang phòng giặt đồ hoặc vào ở gian khác chuyên trồng rau củ thôi cậu nhé, chớ đuổi hẳn tội nghiệp con bé, nó dễ thương mà."
-"..."
-"Nha, cậu hai nha!"
Mợ hết giải thích đến năn nỉ thành khẩn mà cậu chẳng thèm đáp lấy nửa lời. Không gian tĩnh mịch như tờ khiến lòng mợ bồn chồn không yên, liều mình sờ thử trán người bên cạnh chợt thấy lạnh toát. Mợ hoảng quá xuống giường xỏ dép mò mẫm thắp liền mấy ngọn nến sáng choang, đồng thời cầm theo chiếc đèn nhỏ chạy vội sang gian cậu.
Bên bếp lửa hồng âm ỉ, con Phượng lim dim gật gà gật gù. Mợ chẳng nỡ sai nó nên tự mình rót thuốc, đổ thêm nước vào niêu đất rồi vội vã trở về buồng đánh thức cậu.
-"Không mượn mợ quan tâm!"
Cậu hậm hực cảm thán, mợ dịu dàng dỗ dành.
-"Tôi xin mà, tôi sai, tôi hư tôi hỗn cậu phạt tôi sau, cậu hai ngoan, uống thuốc nha, uống một hớp thôi!"
-"Nóng."
-"Thế để tôi thổi cho nguội nha!"
-"Nhỡ mợ bỏ độc thì sao?"
Ôi trời ạ, cậu hỏi gì lạ vậy? Mợ lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-ai-do-den-kiet-que/2455184/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.