🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

-"Cái con ôn nghiệt kia! Tối rồi mà không về nấu cơm đứng ưỡn ẹo trên đấy làm cái gì? Chị tính để bu chết đói chị mới vừa lòng hả?"



Giọng bu Phúc oang oảng từ phía bờ sông bên kia. Dâu với chả con loại mất nết, sáng không thấy đằng sáng trưa mất tăm đằng trưa, cả ngày hôm nay bu lê la ngoài chợ, hết bánh tẻ tới bánh rán, nào đã được hột cơm nào vào bụng? Gớm chả biết ăn phải bả gì, chửi cho không biết tiếp thu thì thôi, cái mặt cứ hầm hầm như đâm lê.



Hồn mợ chắc treo trên trời? Kho cá quên giềng, nấu canh rau ngót thì chẳng thèm bỏ tôm khô, canh xuông húp loãng thềnh thệch, nhà ba bu con sắp lên có đôi bát.



-"Chưa già đã lẫn thế này thì chết!"



Bu gõ đũa cành cạch xuống mâm, bĩu môi xỉa xói, mợ ngược lại bình thản đáp.



-"Cậu hai đi làm ăn xa rồi, chắc năm sau mới về."



-"Hả? Đi đâu? Dưới phố huyện hử? Ai thuê?"



Bu sửng sốt hỏi lại, mợ xới cơm cho bu, bịa bừa.



-"Có cái xưởng mộc họ thuê người, đúng là dưới phố huyện, nhưng huyện khác chớ không phải huyện mình. Nên là đi xa lắm, chắc không về thường xuyên được."



Thường ngày mợ Trâm chỉ đanh đá thôi chứ tính tình thẳng thắn có gì nói nấy nên bu tin liền, bu khấp khởi dặn dò.



-"Ừ, cơ mà làm xưởng mộc chắc giàu lắm nhỉ? Không về cũng chẳng sao, đi lại vất vả tốn kém, có điều hàng tháng nhớ nhắn cậu gửi tiền về. Rồi Tết được thưởng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-ai-do-den-kiet-que/2455140/chuong-58.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.